Sở Từ nhìn con diều này. Sau khi thất thần một lát đưa đến trước mặt Sở Đường, nhướng mày nói: "Chị biết em thích, lát nữa sẽ làm cho em mấy cái."
Khóe miệng Sở Đường giật giật. Khi nào cậu nói thích nó chứ?
"Chị A Từ! Con diều này thật là đẹp, em có thể xin một con không?" Xuyên Tử đã sớm không còn tâm trí làm bài tập tiếp nữa, mở to đôi mắt sáng lấp lánh hỏi.
"Em gọi chị là cái gì?" Sở Từ cau mày.
"Là chị A Từ." Xuyên Tử hơi sửng sốt. Thím Quế Vân đang tự luyện tập đan cũng ngẩn ra.
"Nếu là em trai của chị sao còn hỏi xin chứ? Chờ em làm xong bài tập thì chị cũng làm cho em một con." Sở Từ sang sảng nói.
Xuyên Tử nghe xong câu này trong chớp mắt rất vui vẻ. Mà Trương Quế Vân ở bên cạnh nhìn thấy con diều trong tay Sở Từ lấy lại tinh thần hỏi: "A Từ, những thứ này cháu... là học từ ai vậy?"
Làm diều nhìn cũng không khó, cũng chỉ là mấy que trúc mỏng. Nếu thật sự để cho bà làm khẳng định không có khả năng thành công. Bởi vì con diều này chú ý cân bằng, chỉ cần mắc một lỗi nhỏ sẽ không bay lên được. Hơn nữa cá chép trên đó, khẳng định cũng vẽ không đẹp bằng Sở Từ.
Những con diều này bên ngoài cũng có bán, vật liệu rắn chắc hơn, trang trí ở trên cũng không phải giấy. Nhưng không có ý nhị như con diều của Sở Từ. Bà không biết được mấy cái chữ to, kỳ thật cũng không biết ý nhị là gì. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-mang-theo-khong-gian-quan-the-dung-xang-bay/1185824/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.