Editor: Mai Tuyết Vân
Nhìn thấy ánh mắt của con trai, bà Lý càng khóc lớn tiếng thêm, "Hu hu, A Nghiêu, con sao thế này ở đây không có thuốc, huhu, A Oánh, cô mau cứu A Nghiêu đi, cô hãy đến van xin tên đồ tể đó để hắn cho chúng ta chút đồ ăn có được hay không, cô nhìn A Nghiêu đi dù cô vô cùng không thích mẹ nó nhưng hãy xem bộ dạng này của nó đi, hu hu A Nghiêu à. . . "
Nghe lời bà Lý nói, Bạch Nhược Oánh cười nhạo trong lòng, kỹ thuật diễn xuất thật vụng về đúng là loại diễn viên kém cỏi nhất.
"Hu hu, A Nghiêu, hu hu, em phải đổi như thế nào đây? A Nghiêu ơi?" Phối hợp với kịch bản của hai mẹ con, Bạch Nhược Oánh khóc lóc hỏi Lý Hiển Nghiêu, "A Nghiêu, anh chờ em, em đi hỏi mua ít thức ăn của gả đồ tể đó, đúng rồi trên người anh còn chút tiền, đưa tiền cho em nhé, em sẽ đi mua." Nói xong, Bạch Nhược Oánh không đợi hai mẹ con họ phản đối, đã âm thầm đưa tay vào trong túi của Lý Hiển Nghiêu, cầm số tiền duy nhất của ba người lấy ra ngoài.
Bà Lý nhìn thấy số tiền suy nhất trong nhà bị mang ra, thật sự muốn lấy lại thì Lý Hiển Nghiêu đã âm thầm bắt được cánh tay của bà, lắc đầu với bà, bà Lý không cam lòng dừngđộng tác lại.
Bạch Nhược Oánh làm bộ không có nhìn thấy một màn trước mắt, cô mở cửa xe,"A Nghiêu, anh chờ em." Nói xong, Bạch Nhược Oánh đi tới nhà tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lan-nua-o-tan-the/1977277/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.