Nhìn bao quát khônggian, đáy lòng thật sự rất kích động, cô ngồi trong không gian, hấp thụlinh khí cảm thấy toàn thân thoải mái, cứ như vậy mãi cho đến khi xe đến trạm Bạch Nhược Oánhvẫn chưa tỉnh lại.
”Đã đến trạm, xin cáchành khách xuống xe.’’ Bạch Nhược Oánh đang nhắm mắt nghỉ ngowilaij nghe thấy giọng nói ấy, nhìn thấy xe cũng đã dừng lại cô cũng theo nhữnghành khách bên cạnh xuống xe.
”Tiểu Oánh, Tiểu Oánh.” Đột nhiêncô nghe thấy giọng nói quen thuộc đang gọi tên mình, Bạch Nhược Oánhngẩng đầu lên nhìn, có một đôi vợ chồng trung niên đứng bên cạnh mộtchiếc xe riêng, mà tiếng nói cô nghe được lại là của mẹ cô đang gọi.
Bạch Nhược Oánh nhìn thấy mẹ mình, nước mắt từ khóe mi chợt trào ra, “Mẹơi.” Cô chạy đến nhào vào lòng mẹ, nỗi đau ẩn sâu trong lòng và sự vuimừng khi cô còn có thể gặp lại người thân đã kích động cô, khi nhìn thấy người nhà của mình mọi cảm xúc hoàn toàn bộc phát.
”Con gáingoan, đừng khóc nữa, mẹ ở đây, từ nay về sau một nhà ba người chúng tasẽ không tách rời nữa.’’ Nhìn con gái của mình khóc đến mức xé ruột càogan, bà Bạch đau lòng ôm lấy con mình, còn ông Bạch thì ở một bên khôngnói gì nhưng đôi mắt của ông cũng đã đỏ lên.
Quay đầu lại, BạchNhược Oánh ôm lấy ba cô, có thể nhìn thấy ba mẹ mình thật sự rất tốt,con gái bất hiếu, về sau cô nhất định sẽ chăm sóc cho hai người bọn họthật tốt, cho dù là mạt thế cô cũng sẽ bảo vệ ba mẹ mình chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lan-nua-o-tan-the/1977263/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.