Nhìn bao quát khônggian, đáy lòng thật sự rất kích động, cô ngồi trong không gian, hấp thụlinh khí cảm thấy toàn thân thoải mái, cứ như vậy mãi cho đến khi xe đến trạm Bạch Nhược Oánhvẫn chưa tỉnh lại.
”Đã đến trạm, xin cáchành khách xuống xe.’’ Bạch Nhược Oánh đang nhắm mắt nghỉ ngowilaij nghe thấy giọng nói ấy, nhìn thấy xe cũng đã dừng lại cô cũng theo nhữnghành khách bên cạnh xuống xe.
”Tiểu Oánh, Tiểu Oánh.” Đột nhiêncô nghe thấy giọng nói quen thuộc đang gọi tên mình, Bạch Nhược Oánhngẩng đầu lên nhìn, có một đôi vợ chồng trung niên đứng bên cạnh mộtchiếc xe riêng, mà tiếng nói cô nghe được lại là của mẹ cô đang gọi.
Bạch Nhược Oánh nhìn thấy mẹ mình, nước mắt từ khóe mi chợt trào ra, “Mẹơi.” Cô chạy đến nhào vào lòng mẹ, nỗi đau ẩn sâu trong lòng và sự vuimừng khi cô còn có thể gặp lại người thân đã kích động cô, khi nhìn thấy người nhà của mình mọi cảm xúc hoàn toàn bộc phát.
”Con gáingoan, đừng khóc nữa, mẹ ở đây, từ nay về sau một nhà ba người chúng tasẽ không tách rời nữa.’’ Nhìn con gái của mình khóc đến mức xé ruột càogan, bà Bạch đau lòng ôm lấy con mình, còn ông Bạch thì ở một bên khôngnói gì nhưng đôi mắt của ông cũng đã đỏ lên.
Quay đầu lại, BạchNhược Oánh ôm lấy ba cô, có thể nhìn thấy ba mẹ mình thật sự rất tốt,con gái bất hiếu, về sau cô nhất định sẽ chăm sóc cho hai người bọn họthật tốt, cho dù là mạt thế cô cũng sẽ bảo vệ ba mẹ mình chu toàn, không thể để họ tiếp tục chịu bất kỳ tổn thương nào.
Về đến nhà, đầutiên Bạch Nhược Oánh nhận lỗi với ba mẹ mình, cũng có nhắc đến việc tựcô cũng hiểu Lý Hiển Nghiêu theo đuổi mình chỉ vì tiền. Chỉ vì cô cắtđứt liên hệ với người nhà mà bản this của hắn mới bại lộ, hai người đãchia tay nhau, chẳng qua Bạch Nhược Oánh cố gắng giấu đi thương tíchtrên người, sợ cha mẹ mình nhìn thấy rồi lo lắng.
Ông bà Bạchthấy con gái mình gầy đi rất nhiều cũng không tiếp tục hỏi nữa. Xót xachuẩn bị thức ăn cho Bạch Nhược Oánh, muốn bồi bổ cho cô một chút.
”Ba, chuyện kia, ba đã nói với mẹ chưa?”
Sau khi ăn cơm tối xong, Bạch Nhược Oánh đi tới thư phòng của ba mình.
Ông Bạch nhìn thấy con gái nhìn như đã trưởng thành hơn nhiều rồi gật đầumột cái, “Ba đã nói qua với mẹ con, còn có cả chú Hình của con, nhà tahọ hàng không nhiều lắm cũng đều nói hết rồi, nhưng mà ngoại trừ chúHình của con ra bọn họ đều không tin ba, haizz.”Ông Bạch thở dài nói.
”Ba à, ba không cần phải tự làm khó mình, chuyện này bất luận là ai cũng sẽ không dễ dàng tin ngay được, chúng ta cứ làm chuyện chúng ta nên làmthôi, những thứ khác sau này hẳng nói.’’ Nhìn dáng vẻ mất mát của của ba mình, cô an ủi xoa nhẹ bả vai ông.
Ông Bạch ngẩng đầu nhìn congái, đúng là Tiểu Oánh đã lớn rồi, nếu là lúc trước chắc chắn Tiểu Oánhsẽ không có tâm tư mà chú ý đến vẻ mặt của ông, cũng càng không an ủiông như vậy. Ông Bạch cho rằng vì chuyện tình cảm với Lý Hiển Nghiêu màcô đã trưởng thành, ông không biết rằng con gái mình đời trước đã đaukhổ bao nhiêu.
Bạch Nhược Oánh cũng không nói những chuyện LýHiển Nghiêu đã làm nói cho ba mình biết, vì mối thù này cô muốn tự mìnhbáo.Buổi tối, cô trò chuyện với mẹ, nói rất nhiều điều, việc này làmbà Bạch vui vẻ không ngớt. Đêm đã khuya, Bạch Nhược Oánh về tới gianphòng của mình, khóa chặt cửa, cô tiến vào không gian.
Nhìn không gian của mình, Bạch Nhược Oánh cảm thán, thấy nước chảy trong khônggian là một con suối. Bạch Nhược Oánh nghĩ thầm, nước ở đây có thể uốngkhông? Suy nghĩ một chút, cô trở về phòng mình cầm theo một ly nước. Đột nhiên, cô nhớ tới lúc mình còn nhỏ, từng xem qua tiểu thuyết khoa họcviễn tưởng, lại nhìn suối nước trước mặt, không biết có khả năng tẩy tủy không nữa.
Sau đó, cô lại nhìn cái ly trong tay mình, đây làthứ cô ra khỏi không gian lấy vào, nếu như sau này đều như vậy, cô phảira vào không gian thì mới lấy được đồ, thật sự rất phiền phức. Nghĩ tớiviệc chiếc ly có thể ra khỏi không gian hay không, thì đột nhiên chiếcly trong tay cô biến mất. Cô ra khỏi không gian, chiếc ly đã đặt ở vịtrí cũ, cô lại nghĩ muốn chiếc ly vào trong không gian, thì cái ly lạikhông thấy đâu cả. Bạch Nhược Oánh trở vào không gian lần nữa, đã thấychiếc ly nằm trong không gian, kết quả như thế làm Bạch Nhược Oánh thoải mái trong lòng. Như vậy sau này không phải gặp phiền phức, mỗi lần muốn mang thứ gì đó ra vào không gian chỉ cần sử dụng ý thức là được.
Nước suối trong vắt dưới đáy hồ, Bạch Nhược Oánh múc lấy một ly nước, “Ừngực!”Sau khi uống vào, mùi vị ngọt ngào truyền đến. Rồi sao nữa đây?Phản ứng gì cũng không có, ngoại trừ việc Bạch Nhược Oánh cảm thấy tinhthần của cô đã tốt hơn rất nhiều, cũng không thay đổi gì khác nữa, cũngkhông có cảnh sẽ tống thứ tạp chất trong cơ thể ra ngoài. Nghĩ tới đây,Bạch Nhược Oánh mở mắt, mỉm cười rồi lắc đầu một cái, cô thật sự đã suynghĩ quá nhiều. Suối nước tẩy tủy ư, bản thân cô cũng thật tham lam.
Nhưng vào đúng lúc này, Bạch Nhược Oánh nhìn cánh tay của mình, đã không thấy vết thương đâu nữa, chẳng lẽ suối nước này có thể trị thương? BạchNhược Oánh gọi Ẩm Huyết ra, hạ xuống cắt một đường trên cánh tay của cô, Ẩm Huyết uống máu của chủ nhân hung phấn đến mức đảo quanh trên khôngtrung. Dĩ nhiên Ẩm Huyết sẽ không chủ động làm tổn thương Bạch NhượcOánh vì bọn họ là một thể, cùng chung sinh mệnh.
Nhìn Ẩm Huyếthưng phấn, Bạch Nhược Oánh lắc đầu một cái, cũng may cô và Ẩm Huyết cùng chung sinh mệnh. Nếu không máu của cô không phải sẽ bị nó uống cạn sao, Bạch Nhược Oánh không để ý đến Ẩm Huyết nữa mà đến suối nước, lấy mộtít rửa qua vết thương của mình. Lúc này cô nhìn miệng vết thương trêncánh tay mình khép miệng lại với tốc độ chóng mặt.
Có suối nướcnày, Bạch Nhược Oánhthật sự rất vui vẻ, nếu như có bị thương, thì đâychính là món đồ bảo mệnh mà. Nhìn suối nước chảy mãi không ngừng, khuônmặt Bạch Nhược Oánh tươi cười, nhanh chóng đưa mắt tìm Ẩm Huyết.
Khi mạt thế tới, không chỉ có con người nhiễm bệnh mà còn có đất đai, nguồn nước, và cả thực vật. Ở mạt thế thiếu nước đây là sự thật không thể phủ nhận, trước mắt nhìn thất nguồn nước vô tận, làm sao cô có thể mất hứng được. Mà nước này còn có công hiệu chữa lành vết thương, nghĩ tới đâycô nhớ đến cô gái chủ nhân của không gian trong miếng ngọc đã chết ở mạt thế đời trước. Càng nghĩ cô lại càng không thể tiết lộ không gian bímật này được.
Chẳng qua suối nước có tác dụng dưỡng sinh, nhưthế thì để cho người nhà của cô uống nó vậy. Bạch Nhược Oánh nghĩ là làm nhưng đột nhiên Ẩm Huyết lại ngăn cản cô, cô nghi ngờ nhìn về phía ẨmHuyết. Lúc này cô mới hiểu được, suối nước này có tên gọi là suối MinhNguyệt, nước suối có công hiệu hết sức mạnh mẽ, người có gân cốt bìnhthường không thể dùng được. Nếu như mù mờ uống nước suối thì sẽ nổ banhxác, khi Bạch Nhược Oánh uống nước mà không có chuyện gì bởi vì bây giờcô và Ẩm Huyết đã đồng sinh đồng mệnh, hơn nữa đó cũng là kết quả củaviệc bảo vệ của linh khí tràn ngập trong không gian.
Biết đượcnhững điều này, Bạch Nhược Oánh sợ hết hồn, cũng còn may là Ẩm Huyết đãnói cho cô biết. Thế nhưng nước suối này có công hiệu mạnh mẽ đến vậy,chẳng lẽ ngoại trừ cô ra người khác đều không thể uống được sao? Độtnhiên Bạch Nhược Oánh nghĩ tới việc pha loãng, nếu như vậy công hiệu của nước suối sẽ nhỏ đi gấp trăm lần, gấp ngàn lầm, thậm chí là gấp vạnlần. Dù chỉ như thế nhưng đối với người bình thường đã rất hữu dụng rồi, cứ như vậy Bạch Nhược Oánh cô đều thêm một ít nước suối vào toàn bộnước trong nhà. Lần này thì Ẩm Huyết không ngăn cản cô.
Đêm đãkhuya nhưng vì cô mới vừa uống nước suối, cho nên cô cũng không cảm thấy mệt mỏi. Ngược lại sức lực tràn trề, cô nhìn đồng hồ rồi mở cửa sổ ra,ngắm ánh trăng phía ngoài, Bạch Nhược Oánh mặc quần áo tử tế rồi cầmchìa khóa đi xuống lầu. Nhớ lại địa chỉ nhà kho mà ba đã nói cho mình,cô lái xe đi tới chỗ nhà kho kia.
Thì ra là kho hàng là mộtxưởng sản xuất bị bỏ hoang ở gần đây, quan sát xong địa hình xung quanh, đang lúc cô muốn rời đi. Đột nhiên, Bạch Nhược Oánh phát hiện ra ở đằng kia có người nói chuyện, cô rất tò mò đêm này gió lớn đây lại là xưởngsản xuất bị bỏ đi, tại sao lại có người đến đây. Cho nên cô có chút hiếu kỳ mở rộng thần thức, muốn xem thử mấy người này muốn làm cái gì.
Sau khi mở rộng thần thức, Bạch Nhược Oánh nghe rất rõ ràng thì ra haingười này đang bàn bạc, chuẩn bị một màn đùa giỡn lấy sắc gạt người.Nghe đến đó, cô vốn không muốn nghe nữa, cô vốn không phải là dạng Thánh mẫu gì. Cho nên chắc chắn sẽ không tốt bụng đi cứu ai cả, cô cảm thấynhàm chán đang muốn rời đi thì có một chiếc xe hơi lái tới. Trong xe cóhai người ngồi, một nam và một nữ.
Người đàn ông anh tuấn cònngười phụ nữ thì xinh đẹp, khi xe ngừng hẳn Bạch Nhược Oánh định thầnnhìn lại. Chiếc xe rất sang trong, rồi cẩn thận quan sát người đàn ôngtrên xe một chút? Người này có thể xem là có chút quen biết, nếu như cônhớ không nhầm thì không phải ở thời mạt thế hắn ta là đội trưởng củatrung đoàn dị năng hay sao?
Hỡn nữa người đàn ông này cũng làmột trong những người khách qua giường của cô *. Nghĩ tới đây, BạchNhược Oánh oán hận, hắn ta có tâm lý cực kỳ biến thái. Ngày ấy, mẹ củaLý Hiển Nghiêu kêu đói ầm ỉ, Lý Hiển Nghiêu sẽ để cô đi lấy thức ăn vềcho mẹ hắn. Đang lúc cô đi trên đường, thì người đàn ông này đột nhiênlại xuất hiện, ở trên đường cái trước con mắt của mọi người lại cưỡngbức cô. Mà đồng đội của hắn lại đứng thành một vòng trong, vừa nhìn vừacười, cuối cùng sau khi hắn rời đi, đồng đội của hắn cũng rời đi.
những người khách qua giường của cô *: ý nói những người đã từng ngủ với nữchính, cô ấy tự so sánh mình như kỹ nữ, coi những kẻ cưỡng ép mình lànhững tên khách hèn hạ.
Khi lê tấm thân chồng chất chất vếtthương trở về nhà, cô mới biết thì ra tất cả đều là chủ ý của Lý HiểnNghiêu. Hắn làm như vậy là muốn để được đoàn đội của gã đàn ông kia chechở
Nhìn thấy cảnh này, Bạch Nhược Oánh quyết định không đi, gãđàn ông trước mặt dù làm cô khó chịu. Nhưng ghê tởm nhất vẫn là Lý HiểnNghiêu, Bạch Nhược Oánh siết chặt hai tay thành nắm đấm, cô không hềphát hiện ra móng tay của mình đã cắm vào lòng bàn tay, máu từ từ chảyra. Thì ra hai người này và người phụ nữ trong xe là cùng một phe, bọnhọ đã theo dõi người đàn ông này từ lâu, cho nên chuẩn bị bày ra cho hắn một màn kiếm ít tiền.
Hắn là một thiếu gia nhà giàu vô cùng hẹphòi, vì hắn thường khoe khoang chuyện nhà mình. Mua cho bạn gái nên cạnh hắn cái này, cái nọ, nhưng mỗi lần trở về nhà hắn sẽ lập tức đòi lạinhững thứ đã mua ở ngoài kia. Cho nên những người phụ nữ từng đi theohắn vô cùng căm hận gã đàn ông này, mà người phụ nữ lúc này cũng giốngnhư vậy.
Cô gái này cũng không phải người lạ, cô từng là bạn gái cũ của hắn. Năm đó, khi cô còn là nữ sinh đã ở cùng với hắn ta, nhưngsau khi hắn chơi đùa cô chán, lại một cú đá bay cô đi. Cái gì cũng không để lại cho cô, trong lòng cô vô cùng oán hận, vì trả thù hắn mà cô đãthay đỏi khuôn mặt còn nâng ngực. Khi cô xuất hiện trước mặt hắn một lần nữa thì hắn đã không thể nhận ra được cô gái trước mắt hắn nữa rồi.
Lúc ấy hắn cũng mới vừa đá một cô gái khác, đang khi nhàm chán hắn vừa vàoquầy rượu đã gặp được cô gái xinh đẹp 36F* này.Ánh mắt của gã ta lâptức bị hai khối tròn trắng mềm kia hút lấy, sau đó một lát hai ngườikhoác tay nhau rời đi. Cô gái nói biết một xưởng sản xuất cũ, chỗ cũngrất được muốn cùng với hắn ‘đại chiến’ ngoài trời. Hắn vừa nghe xong đãkhoái chí, không nói hai lời đã lái xe chạy thẳng đến vị trí cô gái nói.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]