Editor: Mai Tuyết Vân
Kể từ khi có Ẩm Huyết, cơ thể cô đối với sự nóng lạnh của thời tiết đều tự điều chỉnh cho phù hợp. Dù trời rét hơn nữa, cô cũng không thấy lạnh, nhưng năng lực này cô vẫn không muốn để lộ. Vì nếu bị người khác nhìn thấy trời lạnh lại không mặc áo lông, sẽ bị nghĩ ra sao? Không còn cách nào khác là phải mặc, nhưng buổi tối hôm nay, hành động của cô cần có tốc độ, nên cô không mặc áo lông. []
Lợi dụng sự uyển chuyển của cơ thể, và dị năng tốc độ của mình, vượt qua trạm gác và tường rào. Bạch Nhược Oánh đến nơi cô đã gặp hổ biến dị lúc trước, thả thần thức ra tìm, cuối cùng cũng tìm thấy chỗ ở của hổ biến dị.
Xung quanh nó có rất nhiều zombie, phần lớn zombie đều bị con hổ ăn mất đầu. Xem ra hổ biến dị đã ăn sạch tinh thể trong đầu chúng, nhìn hành động của hổ biến dị, có một số zombie muốn rời đi. Không biết là theo bản năng, hay là chúng đã bắt đầu có sự thông minh.
Nhưng sao hổ biến dị có thể cho chúng toại nguyện, cuối cùng mấy con zombie cũng ngã xuống, còn hổ biến dị cảm tháy hai mắt nó đã khá hơn nhiều. Nhìn hổ biến dị, không biết nó đã ăn bao nhiêu thủy tinh thể zombie, con ngươi bị súng nả thương đã khép lại, trở về màu đỏ. Thấy nó muốn đi, Bạch Nhược Oánh tiến lại gần, còn hổ biến dị giống như cảm thấy gì đó, nhìn về phía Bạch Nhược Oánh.
Bị con hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lan-nua-o-tan-the/1977220/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.