Editor: Mai Tuyết Vân
Không biết trời đã sáng từ khi nào, trong không gian đã sáng chứng tỏ bên ngoài cũng sáng. Có linh khí trong không gian nên hai người không mệt nhiều, rửa mặt xong, chuẩn bị thật tốt. Trong tích tắc, Bạch Nhược Oánh mang theo Mặc Doãn Cuồng ra khỏi không gian trở về phòng. Cô nhìn Mặc Doãn Cuồng, không nói gì cả. Mặc Doãn Cuồng cũng nhìn cô, không nói gì. Mặc Doãn Cuồng ôm Bạch Nhược Oánh, ôm rất chặt, giống như Bạch Nhược Oánh chính là bảo vật quý báu của anh vậy, siết chặt.
“Anh nghĩ mình sắp phải đi, anh thật sự không muốn, nhưng đến cuối cùng anh vẫn không thể quyết định được.’’ Mặc Doãn Cuồng cảm thấy, khi mình nói ra lời này, Bạch Nhược Oánh căng thẳng. “Anh không muốn đi, nhưng không thể không đi, Nhược Oánh, anh không bỏ được em. Chuyện ngày hôm qua, có lẽ đối với em mà nói, xảy ra quá nhanh, nhưng mà anh không chịu được. Anh vốn là kẻ ích kỷ, anh phải làm thế, vì em là của anh.’’
Chưa bao giờ nghe Mặc Doãn Cuồng nói nhiều như vậy, Bạch Nhược Oánh không lúc này tâm tình mình ra sao nữa. Thì ra tình yêu chính là đến lúc không đề phòng, tình yêu chỉ trong khoảng khắc, thế nhưng người đàn ông này sắp rời khỏi, cô phải làm gì đây? Với kinh nghiệm kiếp trước, cô không thể để mình tin tưởng vào tinh yêu, nhưng kiếp này thì sao, cô còn có thể tin anh không? “Khi nào anh trở lại?’’ Cố gắng kiềm nén cảm xúc, Bạch Nhược Oánh tỏ ra kiên cường hỏi, không hỏi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lan-nua-o-tan-the/1977188/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.