Chương 61
Lão phu nhân giật mình, bà ta thật sự đã quăng Vương Lan ra sau đầu, nếu Diệp Vãn Tình không nhắc thì chưa chắc bà ta đã nhớ ra người cháu gái này vẫn đang trong tang kỳ.
Lão phu nhân ảo não vỗ trán, không ngừng cảm thán: “Ôi ôi xem cái đầu đãng trí của ta này, già cả rồi nên lắm lúc hồ đồ.May mà Tình nhi không ăn mặc như lời ta nói nếu không thì sẽ xảy ra chuyện lớn mất”
Nếu như hôm nay Diệp Vãn Tình nghe lời bà ta thì lão phu nhân cũng không dám nghĩ đến hậu quả nữa, dung mạo đã không toàn vẹn mà đức hạnh cũng có vết nhơ thì cái danh thế tử phi chưa chắc đã giữ nổi.
Còn may là Diệp Vãn Tình sáng suốt.
Lão phu nhân vuốt ngực cảm thán một hồi, đánh giá kỹ càng Diệp Vãn Tình từ trên xuống dưới thấy không có điểm nào không hợp nữa thì mới giục nàng lên xe ngựa.
“Được rồi, cháu mau đi đi kẻo trễ giờ”
Nhược Tuyết đỡ Diệp Vãn Tình bước lên xe, nhưng khi vừa vén tấm rèm lụa ra, mày của nàng đã hơi nhíu lại.
Nàng kín đáo liếc nhìn Nhược Tuyết đang cẩn thận dìu nàng rồi sau đó bước vào.
Nhược Tuyết và Hải Đường cũng lên xe ngay sau đó.
Xe ngựa chạy vững vàng một đường đi đến Chiến Bắc vương phủ, không khí trong xe chìm trong yên lặng thì đột nhiên có tiếng la thất thanh.
“Tiểu thư!”
Hải Đường đang ngẩn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-me-ke-cua-chong-cu/1027589/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.