Mặc dù nội tâm Sở Du muốn đi, nhưng nghĩ lại thì chuyện thi Đại học mới là chuyện trọng yếu nhất lúc này, hay là chờ đến kỳ nghỉ rồi xem tình hình như thế nào đi. Cô cùng Bạch Thanh trao đổi tốt thời gian giao sản phẩm xong, liền tạm biệt, rời khỏi quán cà phê. Trên đường từ quán cà phê đến chỗ tàu điện ngầm có một khuôn viên của trường đại học, trong lúc lơ đãng, cô lại phát hiện Bồ Tử Hạo đang chơi bóng trên sân bóng rổ.
Khuôn viên đại học được tự do ra vào, Bồ Tử Hạo ở giữa một đám sinh viên vẫn không có vẻ yếu thế. Thân hình hắn cao ngất, ở trong đám người tương đối nổi bật, đường cong cánh tay lúc bỏ bóng vào rổ vừa lưu loát vừa đẹp mắt. Sở Du dừng chân nhìn một hồi, động tác của Bồ Tử Hạo nhanh nhẹn, lúc chơi bóng mang cảm giác mạnh mẽ cùng tính tấn công(?),có một loại cảm giác tuổi trẻ vô lo vô ưu.
Hắn giống như một đứa con của ánh sáng và nhiệt huyết, cả người đều toát lên sức sống mãnh liệt cùng sức mạnh không gì cản được.
Sở Du đứng tại chỗ thưởng thức một hồi, mới xoay người đi tới ga tàu, không thể không nói, nhìn Bồ Tử Hạo chơi bóng quả là một chuyện cảnh đẹp ý vui. Bồ Tử Hạo cũng không nhận ra Sở Du đến, kết thúc trận thì lau mồ hôi, vẫy tay tạm biệt với mấy người bạn vừa mới chơi bóng với mình.
Bồ Tử Hạo lúc buồn chán thì sẽ chạy đến đây chơi bóng, cũng coi như quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-bien-dao-chu-chot/2377224/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.