Sở Du nghe vậy, khắp người trở nên căng thẳng một chút, không kìm được hỏi lại lần nữa, "Thầy nói gì ạ?"
Kiếp trước, cô từ sau khi tốt nghiệp đại học vẫn luôn độc thân đến khi trở thành gái già, chưa hề bị nghi ngờ chuyện yêu sớm dù chỉ một chút. Sở Du cảm thấy thật vi diệu, thậm chí cô còn cảm thấy có thể thầy Trương tìm lộn người rồi, cô dù có yêu sớm đi nữa, nhưng mà làm gì có đối tượng a? Cô nghĩ nát óc vẫn không hiểu, chẳng lẽ thầy cảm thấy cô và Bồ Tử Hạo thân thiết quá chăng?
Bên cạnh thầy Trương vẫn còn một chồng bài tập cao ngất, thầy tựa hồ cũng không muốn gây áp lực cho cô, do dự mãi rồi mới ân cần nhắc nhở, "Ngô Khắc ở ban Lý trước đây có hay đến tìm em đúng không..."
Nội tâm Sở Du vốn còn có chút thấp thỏm, nghe đến đoạn này liền cạn lời, quả quyết nói, "Thầy, người hiểu lầm rồi, có trời đất chứng giám, em thề rằng mình không hề yêu sớm!" Giọng điệu chân thành, nói năng khí phách, chỉ còn thiếu nước thề độc: nếu nói láo, cô liền bị thiên lôi đánh.
Có thể là động tác của cô hơi khoa trương, khiến cho cô giáo ngồi trong góc phì cười, trêu ghẹo nói, "Thầy Trương à, mấy chuyện này thầy tìm người lớp mình cũng vô dụng thôi, nếu muốn thì tìm em học sinh bên ban Lý kia kìa."
"Tôi cũng không phải chủ nhiệm của lớp bên ban Lý..." Thầy Trương nghe vậy, cười khổ lắc đầu một cái, thấy Sở Du thề thốt thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-bien-dao-chu-chot/2377216/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.