Không chỉ tái chiến, vị tiểu tướng tiên phong này quen đánh bất ngờ trên sa trường còn muốn dùng phương thức không chính quy công thành chiếm đất, di chuyển từ từ tính toán để Uyển Như chống hai tây ở trên giường, nâng mông quỳ rạp xuống.
"Đừng á, thẹn chết người!" Thê tử xinh đẹp cự không nghe lệnh mệnh, chân bắt đầu lôi kéo chăn bông dưới bụng muốn chui về trong chăn.
Thoáng chốc, chỉ nghe "bốp" một tiếng, trượng phu to lớn mạnh tay trực tiếp vỗ lên cặp mông trắng noãn của nàng, trên da thịt vô cùng mịn màng nhất thời kinh hiện ra dấu năm ngón tay đỏ hồng.
Nghe tiếng kinh hô của Uyển Như mà nhìn kiệt tác của mình, hai mắt Tiếu Dương nhất thời trừng lớn như chuông đồng, thiếu chút nữa hít lấy một ngụm khí lạnh, ở góc độ đối phương không nhìn thấy hắn cực kỳ lúng túng vẩy bàn tay, liên tiếp chửi mình ra tay quá nặng, vốn chỉ muốn hù dọa nàng một cái sao lại đánh thật rồi?!
Thật là, thật sự quá mảnh mai rồi, không trải qua được một chút sức lực! Tiếu Dương đau lòng vô cùng khẽ vuốt ve chỗ da sưng đỏ kia, rồi lại cắn răng dựa vào ở bên tai nàng giả bộ vẻ nhẫn tâm cảnh cáo nói: "Còn muốn bị trói lên sao? Đàng hoàng một chút!"
"Ừ ~~ đừng, thiếp ngoan lắm, phu quân phải thương hoa tiết ngọc chứ." Uyển Như bĩu môi dùng giọng nói thút thít lầm bầm đáp, tự mình đưa tay sờ lấy cặp mông đã sớm tê dại, sau đó thành thật quỳ phục xuống, còn tự thân kéo chăn để ở dưới bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-ai-the-nha-tuong/92119/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.