Thêm lần nữa nhé? Thêm cái đầu ngươi đấy! Gia hỏa không biết tiết chế, muốn giết chết ta trong đêm động phòng hoa chúc sao?
"Đừng! Thiếp không chịu nổi......" Uyển Như lắc đầu như trống bỏi, nhanh chóng kéo chăn long phượng qua quấn toàn thân sau đó trở mình lăn một vòng đến góc giường.
"Ấy, ta đang lạnh lắm! Đừng che như thế." Tiếu Dương cười đưa tay kéo nàng, hai người bắt đầu cuộc chiến tranh đoạt chăn như trẻ con, làm ầm ĩ một lúc lâu mới ổn định lại.
Mệt mỏi không chịu nổi Uyển Như dựa vào đầu vai Tiếu Dương ngủ say sưa, hắn hết lòng tuân thủ hứa hẹn không cưỡng ép nàng, chỉ yên lặng nhìn ánh nến đỏ chập chờn trên án kỷ một lát, dùng khăn trắng lau rồi lật người tìm một hộp gỗ hương hoa dưới giường, gấp khăn lại để ở trong đó.
Mặc dù đồ trong hộp là làm giả, nhưng quá trình này là lần đầu tiên hắn được hưởng thụ niềm vui sướng cực hạn trong cuộc đời, ừ, vật kỷ niệm phải giữ cho tốt.
Sáng sớm ngày kế, trời còn chưa sáng Uyển Như đã tỉnh, giùng giằng muốn đứng dậy đi thỉnh an kính trà cho cha mẹ chồng, Tiếu Dương lại đè nàng nằm xuống, giải thích: "Nhà ta không có những quy củ rách nát kia, sáng sớm cha phải đi giáo trường và trong doanh trại đến buổi trưa mới về nhà, nàng không tìm thấy ông đâu, an tâm ngủ đi, còn lâu lắm!"
"Chàng thì sao? Không cần đi?" Uyển Như nằm nghiêng ở trên giường hé mắt nhìn phu quân, tò mò hỏi.
"Ta? Trong ngày thường mấy huynh đệ chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-ai-the-nha-tuong/92100/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.