Tiếu Dương ngồi trên lưng ngựa có chút phiền não chạy hết một vòng vây quanh phế tích, lấm lét nhìn trái phải.di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn
Huyện Bạch Thủy Hà này thật ra là do vài núi rừng liên miên chập chùng tạo thành, gần nhất, bên Đông Bắc chính là núi Mục Mã chỗ hiện tại bọn hắn đang đứng, xa hơn, bên Tây Nam là căn cứ quan trọng của bộ lạc Lộ Lộc hiện giờ, thật ra là Tiếu Dương bị Thứ Sử bản địa và Đô Úy Chiết Xung chỉ đến vị trí cửa ngõ, một khi xuất hiện bạo loạn lần nữa, nơi này là chiến trường đầu tiên.
Vô cùng may mắn chính là, có một con sông lớn xuyên qua hướng dọc từ trên xuống dưới từ mặt bên núi Mục Mã, vừa lúc ngăn cách dãy núi liên miên lân cận, vào mùa mưa tạo thành rãnh trời.
“Đây chính là sông Bạch Thủy sao?” Uyển Như nhìn ánh mắt phu quân mình rơi vào trên bãi sông cũng không khỏi nhìn sang, nhìn ruộng bậc thang ở chân núi đối diện và phòng ốc mờ mờ ảo ảo chỗ giữa sườn núi, kỳ quái nói: “Tại sao không có cầu? Đò ngang cũng không có.”
“Có dây trơn (cáp trơn).” Tiếu Dương chỉ vào một sợi dây thừng uốn éo giữa không trung trả lời, “Có thể tới trượt lên vượt sông, có lẽ trước đó cũng có cầu treo, có lẽ bởi vì chiến sự bị hủy? Về phần đò ngang nhất định là không có, sông này mùa nước khô thuyền sẽ mắc cạn khi đủ lượng nước lại vô cùng chảy xiết, thuyền không có cách nào ngang qua sông.”
Bốn phía, toàn bộ mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-ai-the-nha-tuong/2056613/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.