“Cháu đang nói bậy bạ gì đó? Đừng có nhắc lại chuyện đó!” Viên lão phu nhân trừng mắt quát lớn, chuyện trục xuất khỏi tông tộc là có thể cười đùa nói bên miệng sao? Đứa bé này cũng thật sự không biết nặng nhẹ.di‿ễn✩đ‿àn✩l‿ê✩qu‿ý✩đ‿ôn
“Đây là thế nào? Hôm qua còn tốt mà, Tiếu tiểu tướng quân có gì không ổn sao?” Phản ứng đầu tiên của Lô thị chính là tối qua hai người cãi nhau, nhưng vừa mới hỏi lại thấy chất nữ đang rơi lệ lắc đầu.
Viên lão phu nhân và Lô thị khuyên Uyển Như một lúc lâu, mới nghe được nàng nức nở khóc nói: “Thiên hạ đều nói không có phụ mẫu sai, trước sau cháu luôn tuân thủ nghiêm ngặt hiếu đạo cũng không tiếng người thị phi, lần này thật sự là cùng đường rồi mới đến cầu xin tổ mẫu làm chủ -- cháu và ca ca, thật sự không có mặt mũi để sống nữa rồi!”
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Cháu không nói rõ thì ta làm chủ cho cháu thế nào được?” Viên lão phu nhân vỗ nhè nhẹ lên vai Uyển Như, khuyên nhủ, “Đừng gấp gáp, từ từ nói.”
“Đầu năm mẫu thân gả cháu cho Tiếu gia, được sính lễ nhưng lại không nguyện ý đưa giá trang (của hồi môn khi đi lấy chồng),may mắn được phu gia rủ lòng thương xót không so đo, cháu cũng không vui khi chuyện này xảy ra, vốn nghĩ nhẫn nhịn một chút, dù sao cháu cũng là nữ tử đã xuất giá, cuộc sống của cháu cũng không ảnh hưởng đến đại cục. Nhưng hôm nay, hôm nay, …” Uyển Như nói xong lại đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-ai-the-nha-tuong/2056602/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.