Mãi cho đến khi bị Uyển Như đánh thức Tiếu Dương cũng không thể há mồm nói được một câu nào ở trong mộng, càng không cách nào thấy rõ dáng người trong mộng, nhưng hắn biết rõ ràng, những người đó không có một ai là người hắn biết ở hiện tại.
Khi còn chưa tới nửa tháng, tần suất tam lang đi vào giấc mộng trải qua chuyện xưa chưa từng biết kia càng ngày càng cao, làm hại hắn thậm chí giữa ban ngày cũng thỉnh thoảng ngẩn ngơ.
Đến đây, Tiếu Dương không dám cưỡi ngựa nữa, thậm chí ngay cả bắn tên, tập đao thương hay hoạt động có chút nguy hiểm cũng không dám thử, suốt ngày trừ đánh hai bộ quyền kiện thân chính là ăn ngủ, ngủ rồi ăn, không có việc gì thì nằm ở dưới giàn nho nhắm mắt dưỡng thần, lặp lại liên tục nằm mơ, nhớ lại.
Thật may là quan lễ của cháu trai hoàng thượng là mình đây cũng sắp tới rồi, nên cũng không còn tuyên triệu hắn vào cung vua thần nói chuyện nữa, nếu không cũng không biết sẽ xảy ra rắc rối gì nữa đây.
Trong mấy ngày nay, Uyển Như thì ngược lại loay hoay chân không chạm đất, đi đi lại lại nhà mẹ đẻ, nhà cữu cữu, hay bởi vì việc ra ngoài giao tiếp của Thanh Giang quận chúa vốn ở vùng biên cương cách xa Kinh Thành, khó được một lần mang tức phụ ra cửa gặp người, họ còn phải hoàn thành các loại giao tiếp thông thường trong thời gian quy định.
Vì vậy, Uyển Như bồi Quận chúa bái phỏng ba lần bằng hữu thân thiết, tham gia hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-ai-the-nha-tuong/2056593/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.