Hơi chút do dự sau đó nàng chỉ cười hỏi ngược lại: “Đại cô cô đang hỏi chuyện gì vậy ạ? A Như không rõ.”
Tạ Thôi thị hít sâu một hơi, giả bộ trấn định hỏi: “Bát lang nói cùng các cháu hồi kinh, vì sao lại ném một mình nó ở Diêu gia?”
Nhìn vẻ mặt vừa thuần khiết vừa vô tội của chất nữ, Tạ Thôi thị tức giận tới mức ruột gan đau đớn, cả đoàn người cùng đi, còn có một trưởng bối Thanh Giang quận chúa ở đó, tất cả mọi người đều không có chuyện gì, lại chỉ có nhi tử của mình lên “thuyền tặc” Diêu gia, trong đó không thể nào không thành có vấn đề được, đúng không?
Việc ngấm ngầm xấu xa bên trong tất nhiên Tạ Thôi thị hiểu, nhưng cho dù trong lòng có nghi ngờ, bà ta không tiện chất vấn chất nữ tại sao muốn lừa gạt biểu ca của mình lên trên giường của Hồ Mị tử kia ở trước mặt mẫu thân.
Chỉ đành phải bày ra bộ dạng của người mẹ hiền từ hàm hồ oán trách: “Đầu mùa xuân sang năm Bát lang sẽ phải khảo thí, tối đa cũng cần thời gian nửa năm ôn bài, các cháu lại bỏ mặc Bát lang, chậm chạp không thấy nó trở về nhà thật sự làm cho người ta lo lắng.”
“Cháu vẫn ở trong nội viện, không rõ ràng lắm chuyện gì.” Uyển Như thấy Đại cô cô không dám nói ra tình hình thực tế, nhất thời bày ra bộ dạng đơn thuần hỏi gì cũng không biết.
Sau đó, nàng dùng một loại giọng nói sùng bái cảm khái nói: “Nghe nói, biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-ai-the-nha-tuong/2056591/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.