Tiếu Dương quyết định trong lòng rồi đi tìm mẫu thân mình thương lượng lộ trình công việc, đã có trưởng bối ở đây hắn chuyên quyền không tốt, cho dù là hỏi tượng trưng một chút cũng phải để mẫu thân quyết định cuối cùng.
Quận chúa nghe nhi tử đề nghị sau đó như có điều suy nghĩ hỏi:"A, đi ăn uống tiệc rượu buông lỏng gân cốt?"
"Không sai." Tiếu Dương rất nghiêm túc gật đầu một cái: "Chúng ta đã liên tục đi mười sáu ngày, ban đêm không cắm trại thì cũng nghỉ ngơi ở trạm dịch bình thường, cũng nên tìm nơi đứng đắn ở hai ngày, cải thiện cuộc sống đúng không?"
"Nơi đứng đắn?" Thanh Giang quận chúa tựa cười như không cười nhìn nhi tử, khẽ mỉm cười: "Đừng nói với ta, con không phải biết họ Diêu này chính là một con chó thủ hạ của Tam hoàng tử."
"Ông ta làm chó của ông ta, con làm người của con." Tiếu Dương không ngay mặt trả lời vấn đề mẫu thân nói lên, nhưng coi như là biểu lộ thái độ của mình.
"Vậy con tiếp tay làm việc xấu làm gì?" Quận chúa nhẹ nhàng phe phẩy quạt tròn bộ dạng vô cùng bình tĩnh thanh thản, đối với chuyện nhi tử làm hay quyết định sự phát triển của gia tộc gì đó, bà không biết cũng chẳng sao, hỏi thăm như thế cũng không phải là chất vấn mà chỉ là tán gẫu thôi.
"Tên kia cũng chỉ là giúp Tam hoàng tử nhìn trông ngựa mà thôi, đâu được xem là có thể gây vẫn đục gì?" Tiếu Dương cũng hoàn toàn không đặt Diêu thứ sử ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-ai-the-nha-tuong/2056582/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.