Tiếu Dương mò mẫm vào nhà sau đó dựa vào trí nhớ vòng qua bàn, huân hương, bình phong…, trực tiếp đi tới giường hẹp, đi tới nửa đường lại cảm thấy có chút kỳ lạ, dựa vào năng lực có thể dò xét doanh trại địch của mình, sao không nghe được tiếng hít thở?
Lại gần chút đưa tay dò xét, nhất thời mặt tam lang trầm xuống rất muốn chửi má nó – không ngờ là không có ai, trên giường rất lạnh, thậm chí chắn cũng không trải ra, rõ ràng không phải nửa đêm đứng dậy thay y phục, mà là chưa từng đi vào ngủ!
"Như Nương?" Tiếu Dương gọi một tiếng, vừa lấy hỏa chiết tử* từ trong ống trúc luôn mang theo bên người ra, nhẹ nhàng mở ra sau đó sử dụng đốt để đốt đen, rồi sau đó vừa nhìn thì không khỏi cười khổ, trong phòng đúng là không có một bóng người, không chỉ không có ai trên đất còn ném chút mảnh vụn hoa cây xương bồ. (hỏa chiết tử cái này ai đã từng xem phim kiếm hiệp là biết nè ^^)
Ra oai phủ đầu, tuyệt đối là cố ý ra oai phủ đầu, Tiếu Dương bất đắc dĩ thở dài, trong lòng hắn không có quỷ nên cũng chưa từng cố ý cho người giấu diếm hành tùng hôm nay, chắc hẳn Uyển Như không thích khi mình đi thanh lâu tìm niềm vui mới làm ra vẻ ta đây như thế.
Chỉ là, rốt cuộc người này đi đâu rôi? Tiếu Dương đi tới cửa phòng ngủ kêu to, gọi Tiếu Đường, Bảo Châu cũng không ai trả lời, hắn đang kìm nén bực bội lại thấy Ngân Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-lam-ai-the-nha-tuong/2056579/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.