🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

11.

Cả đoạn đường này ta chỉ dám đứng ở mũi thuyền, nhỡ có chuyện gì xảy ra, ta sẽ lập tức nhảy ngay xuống hồ bỏ trốn.

Dường như Hoàn Nhan Thuật đã nhìn thấu ý đồ này của ta, giọng điệu hắn trở nên khó chịu.

“Ta chỉ thích ba cái trò múa đ.a.o thương thôi mà, nàng có cần sợ ta đến vậy không?”

Ta vội vàng lắc đầu, quỳ xuống trước mặt hắn.

“Bản tính thần nữ vốn đã nhút nhát, hẳn đã khiến Điện hạ không vui, mong người thứ tội.”

“Nhút nhát à…” Hắn cười nhẹ một tiếng, cả mặt tràn đầy ý cười.

“Lúc nàng ngồi uống r.ư.ợ.u với Hoàng hậu, ta có thấy nàng tỏ ra nhút nhát chút nào đâu. Ban nãy, nàng ngồi ngâm mấy câu thơ vớ vẩn với tên Trần Hoài Dục kia lại cười đến là vui vẻ, cũng chưa thấy nhát chỗ nào cả. Cớ sao vừa nhìn thấy ta một cái là nàng co rúm người vào thế?”

Nghe hắn hỏi xong, ta chợt thấy khó hiểu.

Chả nhẽ ta lại nói với hắn, ở trong giấc mộng của ta thì Điện hạ đã thích ta, có điều ta lại không thích Điện hạ, thậm chí còn lỡ tay làm hỏng một con mắt của ngài, khiến ngài thẹn quá hóa giận t.r.u.y s.á.t ta nhiều năm, cuối cùng cho vạn tiễn x.u.y.ê.n tim ta như con nhím à? Hoàn Nhan Thuật chính là kiểu người một khi đã dâng lên hận ý, thì hắn sẽ điên cuồng cắn xé như một con chó hoang.

Lòng bàn tay ta ướt đẫm mồ hôi, cái nắng giữa ban trưa khiến đầu óc ta choáng váng, đôi giày khảm đá quý dần rời khỏi tầm mắt ta.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-kiep-nay-ta-che-chuc-thai-tu-phi/4559061/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.