Nàng chỉ muốn hắn trở thành một thiếu niên bình an như bao thiếu niên khác, có hy vọng có mong ước có điều muốn làm, an ổn sống.. Nhưng hắn có thứ nàng không rõ, vậy nên nàng chỉ hy vọng hắn bình bình trải qua hết thảy, an an sống hết một đời.
Tố Khinh Ly nhìn ánh nước trong ly trà làm bằng men sứ trắng, nơi cổ họng lại như có gì đó nghèn nghẹn, bàn tay dấu bên trong tay áo khẽ run rẩy, ánh mắt tựa như hồ nước tĩnh lặng lại khẽ xao động, môi mấp máy hồi lâu lại chẳng nói nên lời.
Gió thổi, đưa hương trà lan tỏa vào không gian.
Chẳng biết qua bao lâu.
Hắn khẽ thở ra, nói: "Được."
–------
Truyện up duy nhất tại dembuon.vn. Thuộc bản quyền của tác giả Nhất Niệm Du.
Túc Hàm Ân thay một thân y phục lam nhạt, khoác áo choàng sẫm màu. Tóc được vấn lên bằng kim quan. So với dáng vẻ tùy tiện hờ hững ngày thường lại toát lên vẻ khí khái bất phàm.
Y vừa tới đã có người đứng đợi sẵn.
Tào Dĩnh tay cầm phất trần, đội mũ chóp cao, thân khoác áo bào màu đỏ sẫm đứng ở cửa cung.
Thấy y tới liền nhanh chân bước lại, tươi cười ra mặt. Gã quy củ cúi người hành lễ, giọng nói the thé bất phân nam nữ: "Túc Vương, ngài tới rồi. Bệ hạ vừa rời Trà Dung Uyển, đang đợi ngài đấy. Để ta dẫn ngài đến Minh Lí Cung."
Túc Hàm Ân nhích khóe môi, không đáp lại, thả chậm tốc độ theo gã.
Đi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-kiep-nay-cau-nguoi-che-cho/2978922/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.