Từ Hạo bắt xe từ nhà về đã gần 12 giờ, đẩy cửa ra, trong nhà tối như bưng lấy mắt.
Ba mẹ anh lúc này không ở trong nước, dì bảo mẫu cũng tan làm sớm, Từ Hạo bật cái đèn nhỏ trong phòng khách, sau đó vào phòng bếp lục tủ lạnh.
Mở tủ lạnh ra, lấy một chai nước trái cây tươi, trên bàn bếp vẫn chừa đồ ăn cho anh, ba món một canh, một mặn, tiếc là chúng lạnh tanh. Từ Hạo nhác mắt, cũng kệ bát đũa đã sắp sẵn trên bàn.
Từ Hạo bưng ly nước trái cây tươi lên lầu hai, cặp sách bẩn gần chết, anh ném nó sang bên. Trong phòng ngủ của Từ Hạo có nhà vệ sinh riêng, toilet tương đối rộng, trên mặt bàn nào bàn chải nào kem đánh răng của Từ Hạo, buổi sáng Từ Hạo vội đi, để đồ đạc tùm lum, nhưng lúc này đã được dì bảo mẫu dọn dẹp sạch sẽ.
Từ Hạo ngửa cổ uống sạch ly nước trái cây, đặt nó lên bàn học, sau đó tà tà cởi đồng phục ra, cởi quần áo, nhiệt độ trong nhà vừa phải, anh chỉ mặc quần lót bốn góc cũng không cảm thấy lạnh, để trần vào trong toilet.
Vừa đi vừa cọ cọ lên người người, đang chà chà mới nhớ trên cánh tay còn dính băng dán của bệnh viện.
Nhưng Từ Hạo bây giờ còn trẻ, quá trình trao đổi chất nhanh, hoạt động chút thôi là đã ra mồ hôi nhễ nhại, hơn nữa đánh nhau quăng quặt dính đầy bùn anh không thể cứ để vậy rồi leo lên giường ngủ được.
Dù sao cũng chỉ là rách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-khong-dao-than-dau/2984123/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.