Bọn Tây quả thật không biết nói chuyện.
Còn nói đi nói lại với những người TQ ở đây: "Mùi quá phức tạp, vị cũng kỳ quái, để lạnh uống càng kỳ quái."
Cái này... cả phòng im lặng một phút.
Mặc dù anh ta lấy ví dụ hệ liệt Bạch sứ của Quốc tửu, nhưng loại rượu này có địa vị thế nào chứ?
Là tiêu chuẩn rượu trắng tương hương trong ngành rượu nói riêng và trong nước nói chung, nếu ngay cả nó đều bị anh ta đánh giá như thế, vậy rượu Nguyên Xuyên đứng hàng thứ hai thì làm thế nào?
Nhưng nhân viên Nguyên Xuyên ở đây đều không cảm thấy khó chịu hay bị mạo phạm.
Bởi vì mọi người (có gồm cả Lương Hi Minh hay không thì tạm thời còn xem xét) đều trông chờ anh ta trở thành điểm đột phá đầu tiên khi rượu Nguyên Xuyên tham gia Diễn đàn tơ lụa và triển lãm, anh ta thẳng thắn quá mức thì sao? Chỉ cần lúc ký hợp đồng và trả tiền hàng cũng thẳng thắn như vậy, thì đây chính là một bạn bè quốc tế nghĩ sao nói vậy! Là bạn tốt của Nguyên Xuyên ta!
Vì thế, Hạ tổng hết sức niềm mở mỉm cười: "Người TQ tôi vô cùng nhiệt tình hiếu khách, đều nói trước lạ sau quen, bốn biển là nhà; tiên sinh Dennis lúc trước nếm thử rượu trắng TQ, khi đó vẫn là "bạn mới", lần này là lần thứ hai, chưa biết chừng sẽ có cảm nhận mới thì sao?" Ông ta vừa nói, vừa liếc Lộ Nam.
Đây dù sao cũng là sân nhà của Lộ Nam.
Hơn nữa, Hạ tổng còn có tính toán bí ẩn: tên Tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-khi-moi-vua-nhap-chuc/281240/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.