Buổi chiều, Lộ Nam vừa tỉnh ngủ, đã nhận được điện thoại của Trần Kiêu, anh ta nói: "Chúc mừng em lại ký một Nhà tiêu thụ mới." Hôm qua anh ta có xã giao, về nhà rất muộn, sáng nay mới nhìn thấy hợp đồng văn phòng BK gửi tới.
Lộ Nam mở tablet, nhìn thấy Trần Kiêu vừa phê duyệt trên hệ thống, khiêm tốn nói: "Hợp đồng nhỏ, không đáng kể."
Không phải cô giả chê thật khen.
Theo kế hoạch của cô, nửa đầu năm xây dựng không khí rượu Hài Hòa ở BK, nửa cuối năm mới là lúc thu hoạch.
Trì Yến coi như đuổi kịp chuyến tàu, ký hợp đồng năm nay - vứt bỏ yêu ghét cá nhân, Lộ Nam cũng nhất định sẽ không khiến cho khách hàng miễn cưỡng coi như giúp đúng lúc bị lỗ vốn.
Ngược lại, cô còn phải kiếm tiền cho Trì Yến, tốt nhất là kiếm thật nhiều tiền, tới quý 3 đã hoàn thành mức hợp đồng năm nay, như vậy quý 4 tuyệt đối có thể vượt mức hoàn thành hợp đồng và hồi khoản.
Đó chẳng phải là song thắng ư?
[Phải rồi, quý 3 ta nhất định phải nhớ, thuyết phục Củng tổng, công ty tàu biển cuối năm không đưa quà tặng cho khách hàng à? Rượu định chế không sản xuất một lô sao? Dù sao cũng không đắt, lấy rượu Hài Hòa 6 năm làm rượu định chế, đổi bao bì, hai tấn rượu có 1 triệu tệ mà thôi.]
Lộ Nam cảm thấy, cả ngày tính chi phí mấy trăm nghìn tệ của khách hàng, hồi khoản triệu tệ, hợp đồng mười mấy triệu tệ, thật sự sẽ sinh ra ảo giác ta cũng là người có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-khi-moi-vua-nhap-chuc/281174/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.