Chương Kỳ tỏ ra lắng nghe: "Mời giám đốc Lộ nói."
Lộ Nam đi thẳng vào chủ đề, hỏi: "Chương tổng có hứng thú với công trình khu phim trường Ôn Tuy phải không?"
Chương Kỳ không ngạc nhiên khi Lộ Nam biết tin tức này, cũng không khó chịu khi bị đoán trúng tâm tư.
Anh ta nhếch miệng: "Không sai." Nói chuyện với người thông minh quả thật đỡ mệt.
Lộ Nam lộ ra sắc mặt quả nhiên là vậy, tiếp tục: "Khách sạn lớn Ôn Tuy cũng thuộc về tập đoàn phim ảnh Ôn Tuy, thoạt đầu chỉ là nơi tất phải có trong dự án. Khách sạn lớn Ôn Tuy có thể phát triển tới quy mô như hiện tại, ngoại trừ chiếm cứ vị trí khách sạn tổng đắc địa ở gần khu phim trường, các chi nhánh khác trong Ôn Tuy chủ yếu để phục vụ du khách, ngoài ra các huyện thị lân cận mấy năm nay cũng từ từ có khách sạn chính, trong đó Lý tổng góp công sức rất nhiều. Tiếp xúc mấy năm nay, với hiểu biết của tôi, Lý tổng là một người rất có chí tiến thủ..."
Đây là lời thật lòng, một người đàn ông trung niên chừng 40 tuổi, lên tới chức Tổng giám đốc chuỗi khách sạn lớn, dù thế nào đều không phải làm cho qua ngày.
Lộ Nam nghĩ, Chương Kỳ chắc là muốn thông qua Lý Kiến Vĩ, kết giao với lãnh đạo cao tầng của tập đoàn phim ảnh, dù sao khách sạn lớn Ôn Tuy kiêm khách sạn tổng là khách sạn tổ chức yến tiệc duy nhất của tập đoàn này; mặc dù nghiệp vụ khách sạn hoàn toàn không thể so với khu phim trường, nhưng nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-khi-moi-vua-nhap-chuc/281133/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.