Các bài hát vang lên hầu như đều là những bài mà các giám đốc thành phố chọn.
Ừm... Nói thế nào nhỉ, đại khái chính là mấy loại phong cách như "Làm sao lại yêu em, anh tự hỏi chính mình", hoặc "Đường đường Trung Hoa phải để tứ phương triều bái", hoặc "Yêu vào sẽ như con sói đói, miệng cực ngọt, nếu như tới gần trêu đùa em liền tỏ ra hung ác".
Phong cách còn thay đổi liên tục.
Bài hát cũng dễ nghe, nhưng dễ nghe là chỉ nguyên gốc.
Các vị đại lão gia ở đây gào thét, liền không thể giữ tông cơ bản nhất.
Lộ Nam chọn xong các bài hát mà mấy cô gái vừa nói, sau đó hơi đảo lộn trình tự biểu diễn một chút.
Cho nên chốc lát sau liền tới bài Trần Lộ nhờ Lộ Nam chọn, một bài hát song ca ngọt ngào.
Trần Lộ cầm mic, một cái khác đưa cho Lộ Nam: "Cùng hát nhé."
Bài hát này Lộ Nam cũng biết, liền vui vẻ tiếp nhận.
Lúc hát bài này, cô nghiễm nhiên lại biến thành em gái ngọt ngào, không hề nhận ra dáng vẻ nốc bình chia rượu hung tàn trên bàn tiệc ban nãy.
Ngô Xuyên thấy vậy, liền cười bảo Trần Kiêu: "Tôi thoạt đầu còn lo Lộ Nam ít thâm niên, tới Hoa An không thể phục chúng. Bây giờ xem ra, ngài và Đồng đại khu thật tinh mắt."
Trần Kiêu rũ mắt: "Là vàng, ở đâu đều sẽ sáng lên. Ngô tổng không cần bởi vì tôi và Đồng đại khu mà đặc biệt chăm sóc cô ấy, năng lực của cô ấy không chỉ thế này."
Còn việc Lộ Nam có những ưu điểm, năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-khi-moi-vua-nhap-chuc/281026/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.