Mười mấy phút sau, mẹ Lộ xem xong bản thỏa thuận, sắc mặt hơi phức tạp.
Giáo viên Trương hỏi: "Mẹ Lộ Nam, cô cảm thấy thế nào?"
Thế nào? Mẹ Lộ cảm thấy, đây là một bản thỏa thuận tương đối rộng rãi với song phương, đa phần dựa vào đạo đức trói buộc nhau.
Mặc dù nhìn phụ lục đơn đặt hàng này có vẻ không công bằng với bên B, bởi vì bên A đặt hàng đi kèm trả 30% tiền cọc, hàng tới cảng liền trả nốt 40% tiền hàng, một tháng sau mới thanh toán nốt khoản đuôi 30%, cả đơn đặt hàng làm xong phải tốn thời gian 2-3 tháng.
Bên B trong khoảng thời gian này gánh vác áp lực tài chính khá lớn - nhưng, chỉ một đơn đầu tiên mà thôi.
Sau khi hợp tác là lưu trình xuất khẩu thương mại thông thường, hàng hóa tới cảng, bên A nghiệm thu, bên B liền có thể thu được toàn bộ khoản tiền.
Mà đối với bên A, cả quá trình, cậu ta chỉ cần cung cấp hình ảnh sản phẩm, tham số, giá cả mong muốn cho bên B là được, ngoại trừ gửi đơn mua sắm và tiền đặt cọc, hàng hóa tới cảng, cậu ta không cần tốn bất kỳ tinh lực nào, hết sức tiết kiệm thời gian và sức lực.
Còn tiền hoa hồng của bên B, đơn đầu tiên không lấy, các đơn đặt hàng sau thì lấy theo giá cả tương đối lương tâm trong ngành: 5%.
Nhưng mẹ Lộ biết, làm bên B, phụ trách công việc mua sắm trong nước cho bên A, không những có thể kiếm tiền hoa hồng từ bên A, đồng thời về mặt tỷ giá còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-khi-moi-vua-nhap-chuc/281002/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.