4.2 tỷ.
Lộ Nam không bịa ra một con số vớ vẩn.
Lệnh Dương xây dựng sàn thương mại điện tử và website bán hàng, người trong ngành rượu trắng đều xem qua, độ tinh xảo, phức tạp không thua gì Quốc tửu tốn 200 triệu tệ xây dựng; 8 kho hàng lớn càng là vàng thật bạc trắng mua, xây kho, mua máy móc tự động toàn bộ.
Tính theo giá bán hiện tại, Lộ Nam tính ra số tiền này vẫn còn là dự đoán bảo thủ.
Mọi người Nguyên Xuyên yên lặng.
Trong ngoài ngành đều biết: rượu Lệnh Dương và rượu Nguyên Xuyên là oan gia đối đầu nhiều năm, cũng là đối thủ ngang sức ngang tài.
Nhưng chỉ có lãnh đạo cấp cao 2 công ty này mới biết, kỳ thực vài năm gần đây, rượu Lệnh Dương biểu hiện không bằng Nguyên Xuyên trên thị trường cả nước.
Nguyên nhân có hai.
Một, Lệnh Dương không phát triển đa dạng hóa như Nguyên Xuyên, Nguyên Xuyên thành lập tập đoàn sớm hơn Lệnh Dương, ngoài nghiệp vụ rượu, các nghiệp vụ độc lập khác tách ra cũng sớm, những công ty con như công ty bất động sản, mặc dù doanh thu còn không thể so với công ty rượu, nhưng cũng coi như là hạng mục gom tiền kiểu khác của tập đoàn.
Hai, vì Nguyên Xuyên 5 năm trước quyết đoán bỏ nhiều tiền mời chào những nhân tài như sinh viên ĐH, nghiên cứu sinh... tiến vào công ty tiêu thụ rượu, mặc dù một phần "sinh viên xuất sắc" trong số này khi tiếp xúc và hiểu biết tác phong làm việc của ngành rượu trắng, rời khỏi Nguyên Xuyên, song cũng có người vui vẻ đón đầu thách thực hoặc không nỡ bỏ công việc lương cao hơn đa số các ngành khác nên ở lại, trong số những người này, người nổi bật nhất không thể nghi ngờ, chính là Lộ Nam. Ngoài Lộ Nam, còn có một đám người trẻ tuổi đã lên tới chức giám đốc thành phố, bọn họ không phải cáo già thời xưa, nỗ lực khai thác thị trường, dùng mọi biện pháp, không còn chỉ biết một mực đua rượu trên bàn tiệc mà thôi.
Về tế hóa nghiệp vụ công ty, Lệnh Dương chậm Nguyên Xuyên một bước.
Về bước cờ dự trữ nhân tài, Lệnh Dương kém Nguyên Xuyên một bước.
Về chuyển hình phát triển trong ngành rượu trắng, Lệnh Dương cũng chậm Nguyên Xuyên một bước.
Các lãnh đạo Nguyên Xuyên ngồi đây đều biết, nếu không phải công ty bất động sản tháng Giêng năm ngoái xảy ra sự cố lớn như vậy, thì báo cáo tài chính Nguyên Xuyên công bố năm ngoái sẽ là bằng chứng tốt nhất chứng minh Nguyên Xuyên vững vàng đứng vị trí lão Nhị trong ngành rượu trắng.
Một bước, một bước, lại một bước.
Sai một ly đi một dặm.
[Khó trách Chủ tịch Dương của Lệnh Dương sẽ nóng lòng như vậy, thậm chí có bệnh vái tứ phương.]
Đây là suy nghĩ của Lộ Nam.
Mọi người ngồi đây lại toát suy nghĩ thế này trong lòng: như vậy hiện tại Lệnh Dương mạnh tay tiến vào thương mại điện tử, là muốn thừa dịp Nguyên Xuyên ta tạm dừng bước chân phát triển để vượt qua? Thế này, công ty ta chẳng phải là nguy hiểm?
Lộ Nam mau chóng đánh mất cảm giác nguy hiểm này: "4.2 tỷ tệ này của Lệnh Dương tới từ đâu? Vay tiền ngân hàng, kêu gọi đầu tư, trao đổi tài nguyên với Nhà tiêu thụ!"
"Nhưng nhìn tỷ lệ đầu tư thành công từ bán hàng trên mạng, chuyện kinh doanh này tiền đồ tăm tối." Kế tiếp Lộ Nam sẽ nói, tuyệt đối là lời vàng thước ngọc về phương hướng phát triển ngành rượu, chỉ là không biết sẽ có ai để trong long: "Trên thực tế, Quốc tửu trải qua ngày lễ Độc thân năm kia ý thức được vấn đề này, cho nên năm ngoái tuân theo chính sách bảo thủ, họ không từ bỏ bán hàng trên mạng, không từ bỏ xây dựng sàn thương mại điện tử, theo ý tôi, đa phần vì họ muốn bố cục sớm một kênh phân phối mới nổi mà thôi, chuyển từ mạnh mẽ khai thác sang bảo thủ tiến hành, ít nhất trong vòng 3-5 năm tới, bán hàng trên mạng không phải là kênh phân phối chủ đạo của rượu trắng, đặc biệt là rượu trắng nổi danh."
Lộ Nam chém đinh chặt sắt nói những lời này, mọi người ngồi đây bắt đầu rỉ tai thì thầm, khe khẽ nói nhỏ.
Chủ tịch không xen ngang cấp dưới thảo luận.
Lộ Nam cũng nhân cơ hội này uống ngụm nước nhuận giọng, cô cảm nhận được mọi người vừa thảo luận, ánh mắt vừa hướng về phía cô, có tìm tòi nghiên cứu, có hoài nghi, cũng có tin tưởng... Trong số đó, ánh mắt hỗn hợp kiêng kị và tán thưởng của Chủ tịch rất đặc biệt.
1p sau, Chủ tịch hắng giọng: "Tiểu Lộ, chắc cô chưa nói xong."
Phải, đương nhiên chưa nói xong.
Khi cấp trên đưa ra vấn đề, Lộ Nam trước giờ đều không phải người tìm ra một đáp là sẽ ngừng suy nghĩ - tối thiểu cũng phải tranh thủ kiếm điểm "biết nguồn gốc biết nguyên do" hoặc "phát hiện vấn đề giải quyết vấn đề".
Chủ tịch vừa mở miệng, mọi người trong phòng liền im lặng.
"Cô còn chưa nói xong, 3-5 năm sau thì sao?" Chủ tịch thăm dò.
[Khụ khụ, chưa tới 5 năm, trong vòng 3 năm tới, Quốc tửu tuyên bố đóng cửa sàn thương mại điện tử. Lời này ta cũng không thể nói...]
Nghĩ tới đây, Lộ Nam ngẩng đầu lên cười: "Tôi không hiểu lắm về nội bộ Quốc tửu, không dễ kết luận, nhưng kết quả cuối cùng chỉ sợ là không lạc quan."
Người ter tuổi bình luận về lão Đại trong ngành rượu trắng như vậy, không thể không nói là cuồng ngạo.
Nhưng kỳ quái thay, thái độ thẳng thắn của Lộ Nam lại rất hợp khẩu vị của Chủ tịch.
Vị Chủ tịch không còn trẻ tuổi nhưng vẫn dã tâm bừng bừng này thầm nghĩ: không muốn gia hạn hợp đồng 3-5 năm cũng không quan trọng, dù sao chỉ cần trả đủ tiền, bất cứ lúc nào đều có thể ký bổ sung; nhưng cô gái trẻ tuổi này, lại không lựa chọn biến tiền thưởng thành cổ phần công ty tiêu thụ rượu Nguyên Xuyên, cái này hơi khó làm. Nhân tài thế này, nếu không thể cống hiến cho Nguyên Xuyên ta...
Ông ấy thậm chí sinh ra một phần tâm tư không giành được thì hủy hoại, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt con trai hướng về phía Lộ Nam, lại tìm về lý trí.
Chủ tịch cười nhã nhặn: "Nếu tôi nói, dự án hôm nay về khai phá con đường tiêu thụ rượu Nguyên Xuyên trên mạng, Tiểu Lộ, cô vẫn tỏ ra không coi trọng sao?"
Trần Kiêu định lên tiếng, nhưng bị Lộ Nam xen ngang: "Dự án của Chủ tịch nhất định đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ, chỉ cần lựa chọn cách tiếp cận thích hợp, thực ra thử một chút cũng không phải không thể."
Lý tổng giành trước những người khác đề ra nghi vấn, kịp thời sắm vai phụ: "Nhưng cô ban nãy mới nói, tiêu thụ rượu trắng trên mạng hại lớn hơn lợi mà?"
"Đúng vậy, hại lớn hơn lợi, nhưng cũng không phải không có chút lợi ích nào. Thương mại điện tử là xu thế phát triển chung, trước có những xưởng rượu trắng không tên tuổi, sau có Quốc tửu sức mạnh hùng hậu, còn có Lệnh Dương khí thế hừng hực, Nguyên Xuyên ta nếu như không có động thái gì, chỉ sợ sau này chó mèo vớ vẩn gì đó giả nhãn hiệu Nguyên Xuyên bán rượu trên các sàn thương mại điện tử, thì kiện tụng thương hiệu cũng là chuyện phiền toái." Lộ Nam nửa đùa nửa thật: "Chắc hẳn Chủ tịch dự định thử tiến hành tiêu thụ rượu trên mạng, nhưng dùng phương thức khác với Quốc tửu và Lệnh Dương?"
[Mặc kệ đúng không, ta ban nãy đã nêu tệ nạn của 2 loại hình này rõ ràng đến thế rồi, hễ là ngài trúng gió nhẹ nhưng đầu óc không ngớ ngẩn, thì sẽ không tự phản bác mình, phải không?]
Chủ tịch đương nhiên không ngốc.
Dự án vừa rồi, chỉ là bịa chuyện, mục đích chính là khảo nghiệm sự nhanh trí của Lộ Nam.
Lộ Nam không sợ Chủ tịch thăm dò, bởi vì điều này chứng tỏ trong mắt ông ta, cô vẫn là người hữu dụng.
Cô cười nói: "Chủ tịch nghe xem tôi đoán đúng không."
Ngụ ý: ngài xem phương án của tôi ổn không.
"Đầu tiên, tôi cho rằng công ty có thể mở flagship store trên các sàn thương mại điện tử, dù sao có flagship store, cửa hàng chính hãng tồn tại cũng có thể khiến một phần nhỏ người tiêu dùng rượu trắng trên mạng có con đường chính quy đặt mua. Như thế, đầu tư tài chính căn bản không tới mức trăm triệu tệ, đăng ký, xác nhận, điều hành..., toàn bộ hoàn thiện chỉ tới mức triệu tệ."
Còn 1 triệu hay 9 triệu, loại chuyện này khó nói rõ, Lộ Nam sẽ không nói quá chính xác, miễn cho có thể đắc tội người phụ trách ban Thương mại điện tử có khả năng thành lập.
"Ngoài ra, website của các ngân hàng lớn đều có Gian hàng, những thương hiệu đồ gia dụng lớn như trang sức, mỹ phẩm, đồ điện gia dụng... đều hợp tác với họ, à, Quốc tửu năm ngoái cũng góp mặt, nếu họ có thể, vậy Nguyên Xuyên ta nhất định cũng có hteer." Lộ Nam phát hiện lúc cô nói Nguyên Xuyên chúng ta, vẻ mặt của Chủ tịch sẽ sung sướng hơn rất nhỏ, cô cảm thấy, thêm hai chữ "chúng ta" có thể khiến ông ấy bớt sắc bén với mình cũng là có lợi.
"Ừm, có lý. Sau đó thì sao?" Lý tổng sắm vai phụ càng ngày càng kính nghiệp.
"Sau đó? Thực ra hiếm người sẽ mua rượu trắng đắt tiền trên mạng, tôi cho rằng, công ty nên mở thêm một trang phụ Gian hàng trên website công ty." Như vậy hoàn toàn không cần tạo website mới, còn tiết kiệm tiền.
Lộ Nam hỏi: "Chủ tịch cảm thấy, tôi đoán có chuẩn không?"
Chủ tịch "ừ" một tiếng: "Tiếp tục, nói xem những khó khăn mà Quốc tửu gặp phải khi tiêu thụ trên mạng, chúng ta nên làm thế nào."
Lộ Nam biết, câu trả lời ban nãy của cô đạt tiêu chuẩn: "Về mấy vấn đề như bọn đầu cơ cướp mua, hàng bị hủy hoại, đổi hàng, lấy giả đổi thật..., tôi có kiến nghị sơ bộ."
Lộ Nam đề nghị là, không cần che che giấu giấu, thường quy bán rượu trắng với giá chiết khấu ổn định, làm thành "phiên bản chỉ bán trên sàn thương mại", ghi rõ chỉ bán rượu trắng nồng độ vừa và thấp.
Bộ phận rượu trắng này lượng tiêu thụ phía Nhà tiêu thụ vốn bình thường, lúc ký hợp đồng toàn là nhân tiện đính kèm, như vậy có thể hạ mức ảnh hưởng cho Nhà tiêu thụ xuống thấp nhất.
"Còn nữa, tôi nhớ kho hàng công ty có một số sản phẩm vì lượng tiêu thụ không ổn nên ngưng sản xuất."
Nói tới đây Lộ Nam còn hơi thổn thức, ngoài cô ra, không ai biết được: nếu cô không sống lại, rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên năm nay cũng sẽ bị từ bỏ.
Lý tổng "a" một tiếng: "Ý Lộ tổng là, bộ phận tồn kho thượng vàng hạ cám này cũng có thể bán trên mạng?"
Lộ Nam nhướn mày: "Vì sao không thể? Những loại rượu này nồng độ cao, bổ sung khoảng trống chỉ bày bán rượu nồng độ thấp và vừa, hơn nữa những bình này còn là phiên bản duy nhất, giá thành làm giả quá cao. Bán theo giá cũ đưa ra thị trường hay tăng giá bán, hoặc khuyến mại đính kèm, thì phải xem công ty nghiên cứu rồi quyết định."
"Hơn nữa, với những loại rượu trắng bán chạy, Nguyên Xuyên chúng ta có thể làm giống Quốc tửu, tiêu thụ hạn chế số lượng hạn chế thời gian, rượu Kinh Điển và rượu Hài Hòa có lượng sản xuất và lượng tiêu thụ hàng năm lớn hơn hệ liệt Bạch sứ nhiều, chỉ cần giá cả trên mạng và ngoài đời duy trì nhất trí, bọn đầu cơ sẽ không làm chuyện chẳng có ích lợi gì." Đây là trạng thái lý tưởng nhất, nhưng Lộ Nam sẽ không ngốc tới mức lúc trình bày phương án tự gây phiền toái, bèn cười nhạt tung ra vấn đề: "Không thể tránh né dân đầu cơ, làm thế nào tránh họ thì đây là chuyện của kỹ thuật viên ban Thương mại điện tử và công ty, tôi không lắm lời nữa."
[Thương mại điện tử bán hàng dựa trên giá thấp, chạy theo số lượng, đây là mâu thuẫn không thể điều hòa với định giá rượu trắng. Khó lắm...]
Lộ Nam lải nhải trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh: "Cuối cùng vấn đề hư hại và tráo hàng khi vận chuyển đều là việc nhỏ. Bởi vì Nguyên Xuyên chúng ta bố cục con đường tiêu thụ trên mạng có ý nghĩa trưng bày nhiều hơn là bán hàng thực tế, chỉ cần không có những dịp như ngày lễ Độc thân bùng nổ lượng tiêu thụ, nhân viên chăm sóc khách hàng hiện có có thể ứng phó vấn đề hậu mãi."
Khi cô nói xong toàn bộ, cả phòng hội nghị chìm vào tĩnh lặng.
Hồi lâu sau mới vang lên tiếng vỗ tay kiên định.
Người vỗ tay là Chủ tịch.
Kế tiếp, tiếng vỗ tay vang vọng phòng hội nghị.
"Tiểu Lộ, cô là người rất có chủ kiến, năm nay Nguyên Xuyên quả thật sẽ thành lập ban Thương mại điện tử, tới lúc đó, cô nên đề thêm ý kiến." Chủ tịch lần nữa lên tiếng, nếu nửa tiếng trước ông ấy kêu "Tiểu Lộ, Tiểu Lộ" còn chứa vài phần coi thường, như vậy bây giờ, thêm vài phần tận lực thân thiết.
Lộ Nam khiêm tốn, vui vẻ đáp ứng.
Buổi họp các lãnh đạo cấp cao liên quan tới rượu Nguyên Xuyên kết thúc, tiệc trưa, Chủ tịch xuất hiện chốc lát, cố ý chạm cốc với Lộ Nam - ông ấy uống nước.
Nhưng Chủ tịch uống gì quan trọng sao?
Quan trọng là thái độ của ông ấy với Lộ Nam.
Chủ tịch rời đi, những người xông lên kính rượu Lộ Nam đông như kiến.
Trần Kiêu đưa tay giúp đỡ cản lại, còn gợi ý cho Cừu Siêu Quần cũng tới hỗ trợ.
Lộ Nam cười trấn an với hai vệ sĩ này: uống thì uống, uống đi, ai sợ ai.
"Phải rồi, buổi chiều chúng ta rảnh rồi phải không?" Lộ Nam khẽ hỏi.
Cừu Siêu Quần đồng dạng nhỏ giọng trả lời: "Buổi chiều là hội nghị của lãnh đạo cấp cao trong công ty bất động sản, quả thật không liên quan tới chúng ta."
Chỉ có điều, vẫn liên quan tới tên nhóc Trần Kiêu thôi.