"Trần tổng, em gửi báo cáo công việc mới 10p anh đã xem xong rồi?" Dạo này động não quá nhiều, Lộ Nam định ngủ sớm, lúc đánh răng nhận được điện thoại của Trần Kiêu, cô trêu chọc: "Cho dù Trần tổng có ý kiến muốn em sửa chữa, thì tối nay em cũng không định tăng ca đâu."
Đương nhiên đây là nói giỡn.
Thời gian làm việc tự do, không quan tâm tăng ca hay không.
Bây giờ Lộ Nam cho dù chỉ xuất hiện vào họp sáng ở tầng 6 và tầng 12 tòa nhà văn phòng BK, sau đó không thấy bóng người, thì cũng không ai dám hỏi xem hôm nay cô đi đâu, làm gì.
Hơn nữa, cô cũng không cần giống nghiệp vụ viên bình thường, giao báo cáo làm việc mỗi ngày hoặc mỗi tuần, cô chỉ cần viết báo cáo tháng là được.
"Tăng ca" chẳng qua là tình thú giữa đôi tình nhân nhỏ thôi.
Thông thường cô nói vậy, Trần Kiêu cũng sẽ cười tủm tỉm gọi cô Lộ tổng.
Buông tay, thú vị trong couple Tổng giám đốc, người bình thường đại khái không hiểu.
Nhưng hôm nay đầu kia điện thoại không có động tĩnh gì.
Bởi vì trong miệng có bọt kem đánh răng, Lộ Nam nói chuyện có phần mơ hồ.
Cô cho rằng anh không nghe rõ cô nói gì, thế là súc miệng: "Tín hiệu không tốt sao?"
Hay là không cẩn thận ấn tắt máy?
Lại đợi vài giây, vẫn không có tiếng động.
Lộ Nam mở màn hình, định cúp máy trước.
Song lúc này, cô nghe thấy đầu kia điện thoại truyền tới tiếng loa phát thanh máy bay hạ cánh, gì mà nhiệt độ hôm nay, thời tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-khi-moi-vua-nhap-chuc/1838222/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.