Trần Kiêu không truy vấn, Lộ Nam thở phào một hơi.
Còn nói tới chính sự, cô thoáng cái định thần: "Em cảm thấy không phải."
Một đáp án, đồng thời trả lời hai vấn đề của Trần Kiêu.
Tên gầy gò không giống lần đầu làm loại chuyện này, càng không giống người do Lâm Kỳ Vĩ sắp xếp - ít nhất chỉ có thể nói là nghe theo ý đồ của Lâm Kỳ Vĩ, chứ không phải do anh ta trực tiếp sắp xếp.
Một sòng bạc lớn như vậy, giữa cấp trên cao nhất và nhân viên thấp nhất còn có mấy tầng quản lý. Ai biết là tầng nào ra vấn đề? Ai biết là sơ sót do không cẩn thận, hay là sơ hở do có người cố ý tạo ra?
Lộ Nam nghiêm mặt nói: "Lâm lão tiên sinh lúc chiều tách ra, từng bảo chúng ta ông ấy phải đi xử lý chút chuyện riêng; vừa rồi em nghe ông ấy biểu lộ, người phụ trách công việc hàng ngày ở sòng bạc Vân Đình là con trai ông ấy, cũng chính là Lâm Kỳ Vĩ tiên sinh. Từ buổi chiều chúng ta lên núi, nhìn thấy sòng bạc Vân Đình hết thảy như thường, bất luận là thiết bị giải trí hay nhà hàng, thương trường, khách sạn, sòng bạc... đều gọn gàng ngăn nắp, càng huống hồ bây giờ khu giải trí đang mùa ế khách, không cần bỏ ra quá nhiều tinh lực. Mà hợp đồng giữa chúng ta và sòng bạc Vân Đình không lớn, không tới mức làm phiền ông ấy phải đích thân đi theo, còn phải ngồi máy bay rồi chuyển xe hơi giày vò. Như vậy Lâm lão tiên sinh nói chuyện riêng cũng rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-khi-moi-vua-nhap-chuc/1838079/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.