“Sao vậy? Choáng váng?” Cố Diễn khêu lông mày, một giây sau, lấp đầy cậu là cơn mưa hôn liếm ngợp trời.
Có thể nói Trình Nguyên hôn rất hung tàn, vừa hôn vừa bắt đầu tự lột quần áo.
Cố Diễn chờ Trình Nguyên cởi sạch đồ thì vươn mình đặt người dưới thân, Trình Nguyên khẽ rên một tiếng, đôi chân bất giác cuốn lấy vòng eo Cố Diễn.
Cố Diễn nhìn hai chân người đang quấn mình, tay tự nhiên nhấn nhấn vào miệng những vết thương.
“Ư…” Trình Nguyên bị Cố Diễn bấm thì rên rỉ.
“Có cảm giác không?” Cố Diễn nhìn Trình Nguyên nằm dưới thân mình, đuôi mày nheo lại, “Có phải tự rạch mình sẽ khiến anh đạt được cao trào?”
“Tự rạch… Ư… Không, nhưng nếu em làm thì lên đỉnh ngay…” Trình Nguyên thở dốc nói.
“Ặc, em không có sở thích đó.” Nói xong, Cố Diễn thu tay lại, Trình Nguyên nhìn cậu khó hiểu, chẳng biết vì sao chuyện không xảy ra theo kịch bản.
“Tiểu Diễn…” Trình Nguyên nhích đầu gần sát cậu, định hôn môi Cố Diễn, lại bị Cố Diễn tránh ra.
Cố Diễn liếc mắt đến những vết thương dày đặc rải rác khắp đôi chân Trình Nguyên, lạnh nhạt bảo, “Xấu xí quá, nhìn phát ngán.”
Nghe vậy sắc mặt Trình Nguyên trở nên trắng bệt, cuộn tròn người lại, đưa tay kéo chăn trùm lên.
Cố Diễn thấy Trình Nguyên im lặng không nói gì, bèn cầm lên chiếc laptop đã bị đẩy văng lúc trước, mở ra tiếp tục xem hoạt hình, vừa xem vừa cười hí hửng.
Trình Nguyên lú đầu ra nhìn màn hình máy tính, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-gap-ga-than-kinh/2514935/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.