“Quên đi, không hát cũng được.” Trình Nguyên làm càn, giữa thả Cố Diễn rồi nghe cậu hát và ôm Cố Diễn nhưng không nghe cậu hát, sau khi xoắn xuýt một hồi, cuối cùng hắn dứt khoát lựa chọn vế đầu.
“Anh xác định?” Mép môi Cố Diễn nhẹ đánh, cậu chưa từ bỏ ý định.
“Xác định.” Trình Nguyên cười, hắn ôm chặt Cố Diễn thế nào cũng không chịu buông tay.
Cố Diễn ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Trình Nguyên đầy hung tợn, cứ như định xuyên thủng mấy lỗ trên người hắn, nhưng lại không phát hiện khoảng cách giữa mình và Trình Nguyên đã quá gần kề, cậu đột nhiên nhìn ra sắc mặt người kia ửng hồng lên, hô hấp dồn dập.
“Anh sao vậy?” Cố Diễn buồn bực, đây là… bệnh hen suyễn? Sao cậu không biết Trình Nguyên mắc bệnh hen suyễn nhỉ??
“Không… Không có gì…” Trình Nguyên lắp bắp, ánh mắt nhìn xoáy sâu vào đôi môi hồng hào của Cố Diễn, hắn cảm thấy cổ họng căng thẳng, không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt.
Cố Diễn kỳ lạ nhìn Trình Nguyên, đúng là gã điên mà, hành vi nào cũng quái dị.
Từ lúc này trở đi, Cố Diễn đã bị Trình Nguyên quấn lấy.
Chỉ cần đến ca làm việc của Cố Diễn, hầu như ngày nào Trình Nguyên cũng tới Black, trời sập không ngăn nổi.
Thời gian trôi qua, Cố Diễn cũng vô tư vui vẻ — có một quản lý cẩn trọng xử lý giúp cậu 2 phòng khác, phần trăm đơn hàng đều về tay cậu, còn Trình Nguyên bên này, coi như ăn cái gì cũng miễn phí không phải bỏ tiền,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-gap-ga-than-kinh/2514897/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.