Hắn nhìn Quý Bạch đầu đầy mồ hôi, hai tay ôm bánh gato, cẩn thận từng ly từng tí nhìn mình.
Hơi thở của hắn dường như bị chặn lại, nghẹn ở lồng nguc, cuống họng không thể phát ra tiếng, phải hít một hơi thật sâu, rũ mắt nhìn xuống xoáy tóc của cậu để lấy lại bình tĩnh.
Thấy Hạ Trầm hồi lâu vẫn không có hành động gì, Quý Bạch hơi thấp thỏm, không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn về phía Hạ Trầm, nhỏ giọng hỏi: "Anh, sao anh không nói gì?"
"... anh không thích cái bánh gato này sao?" Quý Bạch mím môi, sốt ruột giải thích: "Mãi tối muộn mẹ mới thả em ra ngoài, em tìm rất lâu mới tìm được một cửa tiệm có thể cho em tự làm bánh, mặc dù hơi khó coi một chút, nhưng mà..."
Lời của Quý Bạch còn chưa nói hết.
Hạ Trầm dường như đã tỉnh táo lại, vội vàng gật đầu, nhận bảnh của cậu đặt xuống trước cửa, sau đó kéo người vào cửa, một loạt động tác liền mạch lưu loát.
Quý Bạch ngạc nhiên nhìn một loạt động tác của Hạ Trầm, vô thức nói: "Sao...."
Hạ Trầm hít sâu một hơi, yết hầu nhấp nhô mấy lần.
Lúc đầu hắn còn định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại cắn chặt răng, đè thẳng người xuống ghế sofa, giơ tay ra đỡ sau lưng Quý Bạch, hung hăng hôn xuống.
Đến tận khi nụ hôn kết thúc, chờ Hạ Trầm cuối cùng cũng hôn đủ rồi, vừa lòng thỏa ý li3m li3m môi mới chịu buông Quý Bạch ra.
Quý Bạch vội vàng ngồi dậy, mặt đỏ phừng phừng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-de-yeu-duong-voi-ke-co-chap/3209668/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.