"Cậu có thể giúp tớ, gửi bức thư tình này cho Quý Bạch không?" Trần An Nhiên ngẩng đầu nhìn Hạ Trầm, mỉm cười, đưa phong thư trong tay cho hắn: "Tớ biết hai người ngồi cùng bàn, mối quan hệ cũng tốt".
Ánh mắt Hạ Trầm dừng lại trên phong thư của cô gái nhỏ.
Rất rõ ràng, cô rất để tâm đến phong thư này.
Phong thư màu hồng, hình như còn phun nước hoa, trên đó tỏa ra mùi hương nhàn nhạt.
Hạ Trầm ngẩng đầu, nhìn gương mặt Trần An Nhiên, nét mặt bình tĩnh, nhìn không ra cảm xúc gì: "Không thể".
Bàn tay Trần An Nhiên cầm thư tình hơi khựng lại, cô c4n môi, ngẩng đầu nhìn hắn, vẫn mỉm cười như cũ: "Tại sao lại không thể? Chỉ tiện tay một cái, mỗi ngày hai người đều ở cạnh nhau..."
"Không vì sao cả". Hạ Trầm cắt ngang lời cô, trong ánh mắt hiện lên sự không kiên nhẫn, nhìn thoáng qua chỗ Quý Bạch đang đứng, chuẩn bị rời đi.
Trần An Nhiên hít sâu một hơi, bỗng nhiên gọi Hạ Trầm lại: "Cậu không muốn giúp tớ, bởi vì... cậu và Quý Bạch đang ở bên cạnh nhau phải không?"
Hạ Trầm quay lại.
Đôi mắt đen nhánh yên lặng nhìn chăm chú cô gái trước mặt, không có cảm xúc rõ rệt nào, nhưng lại khiến người ta rét run.
Trần An Nhiên không phải chưa từng nghe lời đồn về Hạ Trầm.
Nhưng đây là lần đầu cô một mình tiếp xúc trực tiếp với hắn.
Bị ánh mặt Hạ Trầm làm cho rét lạnh, Trần An Nhiên véo lòng bàn tay đang đầy mồ hôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-de-yeu-duong-voi-ke-co-chap/3209644/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.