Edit: Mật Mật
Beta: Bắp
“Lý Hiểu Nhạc,em oan ức lắm à?” Quý Duy Phó điều chỉnh lại nét mặt, giọng nghiêm túc hỏi.
Lý Hiểu Nhạc bĩu môi nhìn Quý Duy Phó bướng bỉnh không chịu trả lời vấn đề của anh, nhưng lại dùng ánh mắt để lên án anh. Cô không oan sao? Có thể không oan à?. Bị người mình thích ghét, xa lánh khiến cô rất đau lòng. Một lòng mong chờ buổi hẹn hò của hai người nhưng lại trở thành một buổi hẹn nhóm. Cả một ngày đều bị coi như không khí, bộ dạng lạnh nhạt của anh như một thanh kiếm đâm vào trái tim cô, khiến cô không thở nổi.
Cô không phải người thích khóc. Nhưng khi gặp chuyện có liên quan đến anh thì thần kinh vừa mẫn cảm vừa yếu đuối của cô rất dễ bị kéo lên.
“Lý Hiểu Nhạc, tôi hỏi em. Hôm nay em hẹn ai đi đạp thanh*?” Tay Quý Duy Phó thỉnh thoảng gõ nhẹ đầu gối, sắc mặt nhìn qua vẫn là vẻ lạnh lùng nghiêm nghị mà xa cách. Nhưng nhìn kĩ lại phát hiện khóe miệng của anh ẩn hiện đường cong, điểm tinh tế rõ ràng như thế nhưng Lý Hiểu Nhạc đang bị bi thương bao phủ làm sao phát hiện được.
“Quý Duy Phó!” Lý Hiểu Nhạc hết sức nhẹ nhàng trả lời câu hỏi của Quý Duy Phó. Mặc dù giờ phút này trong lòng của cô rất muốn làm phản, thế nhưng nhiều năm qua vẫn giữ thói quen coi Quý Duy Phó là trung tâm cuộc sống, trong lúc nhất thời vẫn khó có thể thay đổi.
“Vậy vừa rồi em chơi với ai.” Quý Duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-de-yeu-anh/3103642/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.