Editor: Calcium
Tới dưới nhà Hướng Ngạn, anh liền nói với Tư hiền: "Lên nhà ngồi đi."
"Không cần đâu. Em còn bận chút việc, anh cứ nghỉ ngơi sớm một chút đi." Tư hiền nói. Lần đầu tiên tới nhà mà hai tay trống trơn thì hơi bất lịch sự, cho nên Tư hiền không vội đến bái phỏng.
"Vậy được." Hướng Ngạn không miễn cưỡng nói: "Em cũng về nghỉ ngơi sớm đi."
"Em biết rồi." Tư hiền gật đầu.
Hướng Ngạn không nói gì thêm, sau khi xuống xe tạm biệt Tư hiền rồi lên lầu.
Tư hiền đứng đợi tầm năm phút, đoán khả năng Hướng Ngạn đã lên đến nhà, mới bảo tài xế đưa về trường học.
Trờ lại phòng, việc đầu tiên hắn làm chính là gọi điện cho gia đình dùng quan hệ để khiến gã đàn ông kia đi thật xa, vĩnh viễn đừng trở về là tốt nhất. Dù sao loại người điên cuồng thế này, trời biết nếu Tư hiền lưu lại thì liệu về sau có làm ra chuyện gì khó lòng phòng bị hay không. Tư hiền thậm chí cũng lười khiến hắn vào tù, dù sao nếu đã vào thì chẳng ai rảnh rỗi nhớ hắn ra lúc nào, nhỡ đâu lúc ra lại muốn trả thù thì đúng là hậu họa khôn lường.
Gọi mấy cuộc điện thoại rồi thì sau này Tư hiền không cần quan tâm nữa, chỉ cần chờ kết quả thôi.
Hít một hơn thật sâu, Tư hiền gửi tin nhắn qua cho Thương Kỳ nhờ cậu lúc về mua cho hắn một hộp cơm. Sau đó đi tắm rửa thay quần áo.
Vài ngày sau, Hướng Ngạn đột nhiên tới phòng tìm Tư hiền, hắn không cảm thấy bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-de-chuoc-loi/1807231/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.