Editor: Calcium
Dung Tuân không tới một buổi casting nào, chờ đến khi danh sách diễn viên được quyết định thì Thẩm Thực có gửi qua cho cậu một bản, phía trên thình lình xuất hiện tên Lê Tú, trong vai nữ ba, suất diễn không nhiều, xuất hiện khoảng mười phút, nhân vật này là bạn thân của nữ chính, là một cô gái nghĩa khí. Nhưng không khó diễn, đối với người mới như Lê Tú cũng coi như là một nhân vật khá tốt.
Vì Lê Tú không nói gì với cậu, nên sau khi có danh sách thì cậu cũng chẳng gọi cho cô, coi như không biết, nếu không sợ đối phương lại nghĩ là cậu đi tranh công.
Trước năm mới, cuối cùng Ninh Nhu cũng được nghỉ, học cấp ba mà nhìn cô rõ ràng gầy đi, nhìn giống một thiếu nữ hơn rồi. Nhưng nhìn thấy Dung Tuân thì cô vẫn ríu rít lôi kéo cậu trò chuyện cùng, hoàn toàn không sợ ánh mắt lạnh như băng của ông anh trai.
Thực ra Ninh Phong đột nhiên come out cô cũng không ngờ tới. Còn tưởng anh sẽ thăm dò thái độ của mọi người trong nhà nhưng không ngờ nhanh vậy. Cũng may cha mẹ tiến bộ, nếu không cô sẽ buồn chết mất, không có tâm trạng mà học hành.
"Anh Dung Tuân, anh thấy em đăng ký ngành tâm lý học có được không?" Ninh Nhu lôi kéo Dung Tuân sôi nổi nói về vấn đề chọn ngành nghề. Hiện tại trong mắt mọi người trong nhà, Dung Tuân đã được coi như bạn đời của Ninh Phong, cô không cần phải "học trưởng" đến "học trưởng" đi nữa, làm thế quá xa lạ, tốt nhất nên gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-de-chuoc-loi/1807212/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.