Ra khỏi phòng, Dung Tuân thật vất vả bám theo Ninh Phong nói: "Anh đừng như vậy, em thật sự không sao mà, chỉ va chạm một chút thôi mà."
Dung Tuân dừng lại, nghiêm túc nói: "Cần phải khám, nhỡ đâu đâm đến ngốc thì phải làm sao bây giờ? Vốn dĩ đã đủ ngốc rồi."
Dung Tuân sửng sốt một chút, bất mãn nói: "Nào có ngốc a... thành tích thi của em rất tốt..."
Ninh Phong bất đắc dĩ mà thở dài, hiện tại trong bụng anh đang nghẹn một bụng hỏa, nhưng chưa phải lúc phát tiết, càng không được phát hỏa với Dung Tuân.
"Là anh không tốt, chỉ lo quay quảng cáo, để em trong trường một mình." Ninh Phong xin lỗi nói: "Là anh không bảo vệ em thật tốt."
"Không liên quan tới anh." Chính bản thân Dung Tuân cũng không dự đoán được sẽ phát sinh ra chuyện như vậy, "Quy Hoành tới kịp thời, bọn họ mới chỉ đẩy em mấy cái, em đứng không vững nên bị đụng vào gốc cây. Nhưng mà hôm nay Quy Hoành giúp em, em cảm thấy rất bất ngờ, dù sao..."
Dung Tuân chưa kịp nói hết câu, nhưng Ninh Phong đã hiểu ý của cậu. Dù sao thì trước kia bọn họ với bọn Chí Minh chơi với nhau, cùng nhau bắt nạt người khác, Ninh Phong vì Dung Tuân mà đường ai nấy đi với bọn Chí Minh, Dung Tuân có thể hiểu, nhưng Quy Hoành lại vì cậu mà đánh nhau với bọn Chí Minh, cậu bất ngờ cũng là chuyện dễ hiểu.
Âm thanh của Ninh Phong chậm lại nói: "Quy Hoành đúng thật là rất hay làm loạn, đương nhiên anh không có tư cách gì nói hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-de-chuoc-loi/1807122/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.