Khi đủ các hoạt động kết thúc, trường học cũng chính thức khai giảng, lúc này Tô Nhiên và Tần Trạch mới biết, ở nước Mĩ bác sĩ thú ý là một môn học giống như cấp cao vậy, chỉ khi lấy được văn bằng chính quy, hoặc học xong khoa bác sĩ thú y hệ dự bị đại học (3 năm),lúc bấy giờ mới có đủ điều kiện thi vào học viện thú y.
Hơn nữa sứ cạnh tranh bên trong đó rất kịch liệt, tỉ lệ trúng tuyển để đỗ vào trường không cao, học phí ở đây cũng rất đắt, sau khi học xong bốn năm chương trình lí thuyết và huấn luyện lâm sàng mới có thể lấy được học vi DVM (Doctor’s degree of Veterinary Medicine),ở trong nước có rất nhiều người đem học vị DVM là bác sĩ thú y, thực tế đó là sai lầm, thuận theo gọi là chuyên gia về ngành bác sĩ thú y.
Ở nước Mĩ chỉ khi có đạt được chuyên gia về bác sĩ thú y mới có thể xin được bằng bác sĩ thú y, lúc đó mới có thể khám và chữa bệnh cho động vật.
Điều này làm cho Tô Nhiên cảm thấy nhụt chí, mình ngủ say bốn năm, đó chính là bốn năm lãng phí thời gian nha. Sau này khi mình lên đại học, sau đó thi vào học viện thú y, trời ạ, 4+4+4, thời điểm đó mình phải là ba mươi tuổi rồi, lúc đó mình mới có thể học thành tài, lúc này lại vùi đầu vào xây dựng sự nghiệp, vậy việc trùng sinh này của tôi còn ý nghĩa gì nữa chứ, còn không bằng có hiệu suất của người bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-co-anh-ben-em-la-du/2268081/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.