"Anh ta đã quay về Mỹ." Tần Trạch chậm rãi thổi một chén thuốc Đông y, nói khẽ dè dặt kể rõ.
"Ừ." Tô Nhiên nhẹ nhàng đồng ý.
Hai người, ai cũng không nói ra "anh ta" là ai, nhưng ai cũng hiểu rõ, anh ta là ai.
Tần Trạch đỡ Tô Nhiên, cầm lấy cái thìa, khó khăn đưa thuốc đến miệng Tô Nhiên.
Cái miệng nhỏ nhắn của Tô Nhiên mở ra bắt đầu uống.
Sự ăn ý nhàn nhạt, sự đau buồn nhàn nhạt tràn ngập giữa hai người.
Miệng của Tô Nhiên có chút đau, đầu óc mang theo loại cảm giác mơ màng ngày càng mãnh liệt, cô có phải không muốn chết không... Tô Nhiên nghĩ như vậy, cô nằm trong lòng Tần Trạch, ngẩng đầu lên, nhìn người chân thật trước mắt, cô không sợ chết, bởi vì trên người cô từng phát sinh ra nhiều chuyện ly kỳ, chỉ cô, cô rất muốn hỏi một câu, hỏi một vấn đề.
Cô yên lặng nhìn anh, nhìn sâu vào đôi mắt đen của anh, nhìn linh hồn của anh.
"Em yêu anh." Cô nói như vậy.
Anh khẽ ngẩng người, sau đó nhướng lông mày, đôi mắt đẹp nhếch lên.
"Anh biết." Anh trả lời như thế.
"Anh yêu em không?" Cô lại hỏi như vậy.
Anh nhìn trên mặt cô không che giấu được chờ mong và khẩn trương, anh biết, cô đang đợi chờ đáp án này lâu rồi.
"Anh yêu Tô Nhiên." Anh trả lời.
Viền mắt Tô Nhiên phiếm hồng.
Cô khóc, cô không nhịn được nên khóc, một vấn đề, một câu nói nào đó.
Nếu như sớm biết rằng, thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-co-anh-ben-em-la-du/2268067/chuong-55-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.