Editor: Linh Ngọc
Ngày thứ hai, quả nhiên Tô Nhiên bị cảm,
Còn sốt cao, cả ngày đều buồn ngủ, cả người mệt mỏi.
Triệu Xuân nhìn khuôn mặt nóng đỏ hồng của Tô Nhiên oán giận: “Hôm qua xem pháo hoa, làm cho cảm lạnh! Con không xem nhiệt độ một chút nào sao, dưới 5 độ, còn ở trên ban công chờ, con đó, cũng lớn như vậy rồi, không chịu chăm sóc bản thân.”
Tô Nhiên yếu ớt cười: “Mẹ ~~”
“Được rồi, mẹ biết con chê mẹ dài dòng, 38 độ 2, có chút cao, uống thuốc, rồi ngủ một giấc, đổ mồ hôi, con sẽ thoải mái hơn.”
Triệu Xuân siếc chặt chăn cho Tô Nhiên, nhẹ nhàng khép cửa lại.
Thấy mẹ đi ra ngoài, ý thức Tô Nhiên dần đi xa.
Cả người vô tri vô giác, ngủ rồi thức, hình như cô nghe thấy bên ngoài có tiếng gõ cửa cốc cốc.
Tô Nhiên mở nửa mắt, quan sát căn phòng một vòng.
“Cốc cốc.” Âm thanh lại truyền tới.
Mơ hồ có bóng người, xuất hiện trước cửa sổ.
Tô Nhiên chớp mắt, bóng người vẫn là mơ hồ như vậy.
Mệt quá, Tô Nhiên chỉ cảm thấy mí mắt thật nặng, thật nặng, cô trở mình, lại ngủ.
Tần Trạch ngoài cửa sổ, nhìn người trong chăn, bất đắc dĩ nhếch môi: “Cô gái ngốc này.”
Anh lấy ra một sơi dây thép mỏng, đút vào lỗ khóa cửa ở ban công, xoay mấy cái.
“Cạch.” Cửa mở.
Mang theo chút gió lạnh, Tần Trạch chui vào căn phòng của Tô Nhiên.
Anh ngồi bên giường Tô Nhiên, cúi đầu.
Trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-co-anh-ben-em-la-du/2268056/chuong-50-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.