Tô Nhiên cẩn thận nhìn anh, tỉ mỉ phân biệt cảm giác trên người anh, người con trai này lớn lên rất khác với kiếp trước, nhưng cũng lại có nhiều nét giống.
Kiếp trước, anh sẽ để cho cô muốn gì được đó, chịu mệt nhọc, kiếp này, anh ít nghe theo cô hơn, nhưng cho dù kiên cường cũng sẽ lộ ra nét dịu dàng.
Kiếp trước, anh vì cô yên lặng đọc sách, yên lặng phấn đấu, mặc dù vẫn còn 20 mấy tuổi, tiền đồ chưa biết, nhưng trái tim mạnh mẽ hướng về phía trước, kiếp nành, anh thành công sớm hơn, tiền đồ sáng lạng, nhưng anh vẫn kiên trì như cũ, phấn đấu như cũ, mặc dù anh không nói, nhưng cô biết, anh làm vì cô.
Kiếp trước, anh chịu đựng cô, làm cho cô, yêu thương cô, cưng chìu cô đến mức vô pháp vô thiên, kiếp này, anh lại lặng lẽ đặt cô trong lòng, trong lúc lơ đảng khiến cho cô vui mừng, khiến cho cô cảm động đến đau thắt cả lòng.
Tần Trạch, Tần Trạch, Tần Trạch của cô, bất luận như thế nào, mãi mãi cũng không thay đổi.
Cô đưa tay, nắm lấy bàn tay thô ráp do phải luyện võ của anh.
Họ nắm tay nhau dưới tán cây.
"Tần Trạch, cả đời này anh chỉ có thể thích một mình em thôi, có biết không?" Cô trừng mắt, nhỏ mọn so đo.
"Được, cho dù chúng ta tóc bạc đi, cũng sẽ ở bên cạnh nhau." Anh dịu dàng nháy mắt với cô vài cái, bao dung lại kiên định.
Cười mỉm, cười mỉm, cười mỉm rồi từ từ biến thành cười to.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-co-anh-ben-em-la-du/2268044/chuong-46-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.