Kỳ nghỉ Quốc Khánh trôi qua hơn một nửa, Tô Nhiên và Tần trạch hẹn nhau cùng đi chơi trong nội thành.
Buổi sáng hai người đến một quê cũ của một vị danh nhân nổi tiếng, bởi vì là người địa phương, cho nên miễn phí. Chỗ ở cũ nên không có gì mới lạ, chỉ có một ít tranh chữ của vị danh nhân và giới thiệu về cuộc đời của người đó.
Tháng 10, thời tiết vẫn còn rất nóng, Tần trạch và Tô Nhiên mua đồ uống: "Cho cậu, uống một chút, để hạ nhiệt độ."
Tô Nhiên nhận lấy, uống một hớp, oa, đúng là mát mẻ hơn rất nhiều: "Cám ơn."
Tần trạch có chút tức giận: "Cậu với tớ mà còn xa lạ như vậy sao? Lại còn nói cảm ơn với tớ. Thu lại lời đó không được nói nữa."
Tô Nhiên gật đầu một cái, cười.
"Vẫn chưa đến thời gian ăn trưa, chúng ta đến chỗ bán hoa một chút đi." Tần Trạch đề nghị, cậu biết cô bé trước mắt này, thích nhất là đám hoa cỏ, còn có một ít động vật nhỏ nữa.
Tô Nhiên vừa nghe thấy cậu đề nghị như thế, mắt sáng rực lên: "Được."
Hai người không ngồi xe buýt, mà đi bộ trên đường, Tần Trạch đi ở phía trước, che nắng cho Tô Nhiên, giữa hai người còn giữ một khoảng cách nhất định, để cho hai người có cảm giác tự nhiên.
Người đi trên đường rất nhiều, dù sao cũng đang là kỳ nghỉ lễ.
Thân thể Tô Nhiên không tốt lắm, đi bộ luôn bị người ta đụng dập đầu , mà hôm nay người đến người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-co-anh-ben-em-la-du/2268002/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.