Lúc đó Tô Nhiên đang suy nghĩ, vì sao lại phải vất vả như vậy, vì sao lại muốn sống trong một khu nhà cao cấp, danh tiếng, địa vị, quyền thế, nếu như có thể, cô chỉ muốn có một mảnh ruộng tốt, một gian nhà lá, sau đó nuôi con chó con, được ngắm trời chiều, trồng đủ loại cây.
Bị người ta nói không có chí hướng cũng tốt thôi, bị người mắng không có tiền đồ cũng được, dù sao con người lúc còn sống cũng sống được vài chục năm, miệng cười thường mở ra quá khứ, sau đó hai mắt nhắm lại, thì không còn thấy ai nữa! cuộc sống thoải mái, đơn giản như vậy, mình lại lựa chọn những ngày tháng cực khổ, buộc chính bản thân mình làm những việc mà ngay cả bản thân cũng không thích
Tô Nhiên phải không thích giao tiếp với người khác, nhưng bởi vì muốn gia đình mình giàu có hơn, không để để cho bà ngoại và dì nhìn mẹ một cách thương hại nói: "Ba đứa con gái của mẹ con lại nghèo nhất, con cho mẹ mấy ngàn tệ, con lấy lại đi, coi như cho Nhiên Nhiên nộp học phí, hoặc là mua chút đồ ăn ngon."
Loại thương hại này đả kích lòng tự ái của Tô Nhiên, bởi vì loại thương hại này bao hàm cả ý nghĩ mẹ cô không đủ sức nuôi gia đình, bao hàm một loại tình thân "Xem thường", rồi còn bao gồm một quan tâm không có cách nào cự tuyệt, nhưng mà loại quan tâm này khiến người ta rất đau lòng, tức giận và phát điên.
Mỗi lần đến thời điểm này, Tô Nhiên cũng cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-co-anh-ben-em-la-du/2267980/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.