Tô Nhiên đến trường, thái độ của mọi người đối với cô rõ ràng có phần nể nang hơn trước.
Cô mỉm cười gật đầu đáp lại, mấy cô nàng nữ sinh lại hạnh phúc kêu to.
Lý Yến vỗ vai Tô Nhiên, đầy vẻ thích thú.
Văn Phương nhìn phản ứng của mấy bạn học kia nói: "Tô Nhiên, lần này cậu thắng rồi."
Tô Nhiên từ chối cho ý kiến, tay nắm chặt quai cặp sách đang đeo trên vai, nhíu mày: "Hình như mình nghe thấy mấy bạn nam mới đi ngang bàn luận cái gì kìa?"
Cả ba chăm chú lắng nghe.
"Trước đây Triệu Gian Phong học chung trường tiểu học với mình, tuy không cùng lớp nhưng tính tình của cậu ta nổi tiếng quá mà. Mình nghe nói có lần có anh lớp trên chọc phải cậu ta, cậu ta gọi mấy thằng du côn đến đập cho anh kia một trận, thành người thực vật luôn. Chuyện đó ồn ào lắm, đồn khắp trường."
Thành người thực vật? Cả ba vừa nghe đến đây đều giật mình run rẩy.
Một người khác tò mò hỏi: "Chuyện lớn thế mà không làm được gì sao? Mình nghe nói tội cố ý đánh người rất lớn, dù có là vị thành niên thì ít nhất cũng bị quản chế chứ?"
"Gia đình của Triệu Giang Phong đâu phải tầm thường, mình nghe nói vụ ấy nhà cậu ta tốn không ít tiền, mãi đến lúc nhà của anh bị đánh đồng ý hòa giải riêng, chuyện mới lắng đi."
Không tầm thường? Cả ba quay sang nhìn nhau, thở dài.
Tô Nhìn nhìn ánh mắt đầy sự sùng bái của các bạn học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-co-anh-ben-em-la-du/2267972/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.