"Buổi học hôm nay đến đây thôi, các em về nhà nhớ ôn lại ký hiệu của các âm cơ bản và biến âm, nhớ là E-F, B-C trong đó đều là bán âm. Đồng thời cũng phải xem lại khuông nhạc, nhớ tên từng nốt với độ cao thấp khác nhau. Đây là những kiến thức nhạc lý cơ bản nhất, buổi kế tiếp chúng ta mới bắt đầu học đàn violin, về sau còn nhiều thứ cần phải ghi nhớ hơn nữa." Trên bục giảng, thầy giáo với mái tóc đen tuấn tú tao nhã thu dọn hộp đàn violin của mình rồi cao giọng nhắc nhở hai mươi mấy học sinh bé nhỏ bên dưới.
"Bạn Tô Nhiên ở lại một chút, các bạn học khác có thể ra về." Thầy giáo nhìn Tô Nhiên mĩm cười nói, sau đó phất tay ý bảo những học sinh khác có thể về.
"Dạ, thầy Vương." Tô Nhiên thầm thở dài trong lòng, hôm nay cô học không tốt chút nào, nhạc lý cơ bản không biết gì hết, cũng không có xem trước bài về khuôn nhạc, lúc thử đàn thì toàn phát ra tiếng nhạc kinh khủng, haiz, không bị thầy la mới là lạ.
Lát sau, trong phòng phòng chỉ còn mỗi Tô Nhiên mặt nhăn mày nhó và thầy giáo Vương Ưu với vẻ mặt mỉm cười.
Tô Nhiên ngẩng đầu nhìn Vương Ưu, thoáng ngẩn người, người này trông hệt như một khối ngọc xinh đẹp, cả người tỏa ra khí chất dịu dàng mê người.
Ngón tay thon dài nhanh nhẹn dọn dẹp bàn giáo viên, mái tóc đen ngắn, áo sơ mi trắng bên trong, khoác ngoài là áo len màu vàng nhạt, quần dài thẳng đứng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-co-anh-ben-em-la-du/2267956/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.