Bước vào bên trong đập vào mắt tôi là những kệ sách lớn được chia thành nhiều thể loại khác nhau. Ví dụ như kệ bên trái tôi là dành cho thiếu nhi, gồm truyện cổ tích, truyện đồng thoại,… Còn kệ bên phải là sách, tài liệu về y học. Ngoài ra cũng còn nhiều kệ khác như kệ dành cho sách về lịch sử, hay kệ dành cho những tác phẩm văn học,…
Tôi nắm tay anh bước đến quầy làm thẻ mượn sách. Nhân viên vừa thấy tôi thì đã nói rằng:
‘‘Thiếu gia, đây là thư viện nhà cậu mà. Cậu thích quyển nào thì cứ cầm đi, không mất là được.’’
‘‘Còn người bên cạnh thiếu gia là…?’’
‘‘Chồng tôi.’’
‘‘À vâng.’’ Cô nhân viên có vẻ bất ngờ đến bật ngửa. Cũng phải thôi, vì hôn lễ của chúng tôi không công khai với người khác, chỉ người trong hai bên gia đình mới biết. Còn lại thì cánh nhà báo chỉ đưa tin tôi đã kết hôn với một người khác, đồng thời Phó Đông Thần cũng rước ‘‘vợ’’ về nhà.
Kì thực lúc mới đăng tin lên mạng xã hội, không ít người nghi ngờ liệu người tôi cưới là Phó Đông Thần còn vợ của Phó Đông Thần chính là tôi không. Giang cư mận đoán đúng rồi nhưng thông tin đó không được xác nhận cũng chẳng phủ định nên mọi chuyện dần chìm xuống.
Quay lại với thực tại, tôi đang đứng trước kệ chứa sách thể loại trinh thám, tâm lí học tội phạm. Hồi nhỏ tôi đọc mấy cuốn này bị nghiện luôn, và giờ thì vẫn chưa thể cai được.
‘‘Nam Nam thích đọc mấy thể loại này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-chi-muon-ben-nguoi-van-kiep/3421558/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.