Tôi nhìn hai người trước mặt rồi cất tiếng hỏi:
''Hai người tới đây làm gì thế?''
''Cậu biết người này rồi hả?'' Mộc Huy không trả lời câu hỏi của tôi mà hỏi ngược lại tôi câu khác.
''... Nhìn mình giống biết lắm hả?'' Tôi nói xong liền chỉ vào chính mình.
''Trông cũng giống mà.'' Mộc Huy đáp.
Tôi hỏi Phó Đông Thần - người nãy giờ làm tổ trên đùi tôi.
''Nhìn em giống biết lắm à?''
''Giống mà.''
''Nhưng mà là giống người mới bỏ nhà đi vô cớ.'' Phó Đông Thần bổ sung thêm vế sau.
''Ai biết gì đâu.'' Tôi đảo mắt nhìn quanh, né tránh ánh mắt giận dỗi của người chồng hơi già.
''Giới thiệu với cậu, người này là Thẩm Tư.''
''Ồ, ''người này'' sao? Tớ tưởng phải gọi là ''chồng mình'' mới đúng chứ?'' Tôi lên tiếng trêu ghẹo, hừ, nãy dám cho tôi ăn cơm chó, giờ là lúc tôi phục thù.
''Cậu đừng nói như thế!''
''Anh thấy cậu ấy nói đúng mà.'' Thâm Tư lên tiếng, hắn quyết định không làm người tàng hình nữa.
''Đúng cái con khỉ nhà anh!'' Mộc Huy đánh Thẩm Tư một cái vào tay, thế mà Thẩm Tư lại nhân cơ hội tay trong tay với Mộc Huy. Cảnh này làm tôi tức điên. Biết thế tôi mua chó rồi thả cho bõ tức.
Phó Đông Thần lên tiếng, dường như anh cũng thấy khó chịu trước màn cẩu lương này.
''Hai người định làm trò mèo đến bao giờ?''
''Trò mèo?'' Mộc Huy nhìn anh chằm chằm.
''Thế cậu với cậu ta đang làm gì? Trò chó hả?'' Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-chi-muon-ben-nguoi-van-kiep/3421553/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.