🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Thanh Thạch

Thật vất vả tiễn bước Tần Lam đang cảm ơn rối rít, Vương Đại Hổ nhìn thời gian trên di động, sáu giờ tối. Nghĩ giờ này hẳn là Lý Thanh Nhiên đã “tan tầm”, hắn liền đi đến hàng cơm mua một đống đồ ăn, lại mua thêm một cái bánh ga tô, đương nhiên hoa hồng với rượu gì đó cũng không thể thiếu được.

Nhưng hắn đợi mãi, đợi thẳng đến tối mịt mà Lý Thanh Nhiên vẫn chưa về.

Mười giờ, đã đến lúc trường điểm danh, Vương Đại Hổ đứng ngồi không yên, sợ cậu trên đường gặp phải chuyện gì nguy hiểm, cầm áo khoác lao ra ngoài.

Lý Thanh Nhiên không có di động, hắn không thể liên lạc với cậu, đành phải quanh quẩn trước cổng trường.

Đèn đường chiếu lên người Vương Đại Hổ tạo ra một bóng đen thật dài. Người đi trên đường càng ngày càng ít, cho đến khi cả con phố chỉ còn một mình hắn.

Khi hắn càng ngày càng sốt ruột thì có tiếng bước chân từ xa đột nhiên vang lên.

Chỉ thấy một thân ảnh mảnh khảnh chậm rãi đi về bên này.

Vương Đại Hổ thở phào nhẹ nhõm, vội vàng chạy lại đón.

“Sao mà muộn như vậy mới về, làm anh lo muốn chết!”

Nhìn cậu từ trên xuống dưới một lượt, thấy bình yên vô sự liền không khỏi oán giận nói: “Đã bảo mua di động mà không nghe!”

Lý Thanh Nhiên yên lặng nhìn hắn một cái, khuôn mặt tựa hồ có chút tiều tuỵ.

“Sao vậy? Mệt lắm à?” Vương Đại Hổ ghé sát vào người cậu đau lòng hỏi.

Hơi tránh ra, Lý Thanh Nhiên nói: “Không có việc gì, sao anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-chi-de-yeu-em-lan-nua/1305305/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sống Lại Chỉ Để Yêu Em Lần Nữa
Chương 37: Ghen
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.