Edit: Thanh Thạch
Vương Đại Hổ vẻ mặt miễn cưỡng đảo mắt, thật sự cảm thấy người phụ nữ trước mặt sao có thể “lải nhải” nhiều như vậy!
“Thưa cô, em xin lỗi! Em cam đoan từ hôm nay trở đi sẽ không bao giờ bắt nạt Tôn Đại Tráng nữa, vậy còn không được sao!”
Cô Triệu đẩy hai cái đít chai trên sống mũi, thanh âm nghiêm khắc tiếp tục giáo huấn: “Từ khi nhập học đến giờ, đây đã là lần thứ tám em cam đoan với tôi như vậy! Đều là bạn cùng lớp, đáng lẽ phải hoà đồng yêu quý nhau mới đúng, đằng này em lại suốt ngày bắt nạt bạn. Đừng tưởng rằng mình là cháu trưởng thôn là ở trường học có thể muốn làm gì thì làm! Cô không có kiêng kị gì đâu!”
Vương Đại Hổ nghe mấy lời này, không khỏi muốn cười lạnh, hắn không chút khách khí đáp: “Ông cháu là trưởng thôn không sai! Nhưng cô cũng là dì của Tôn Đại Tráng nhỉ? Chúng ta không biết ai mới là người lạm dụng chức quyền đâu!”
“Em –” Sắc mặt cô Triệu lập tức trắng bệch.
Trong văn phòng còn vài thầy cô giáo khác nghe được động tĩnh cũng quay sang nhìn, càng làm cho cô cứng ngắc.
“Cô chỉ nói em bắt nạt Tôn Đại Tráng, tại sao không nói nó làm cái gì? Trộm rải đinh lên ghế của em, nhét cơm thừa canh cặn bốc mùi vào ngăn bàn em, bẻ gãy toàn bộ bút chì trong hộp của em, còn ở trên lan can sân thể dục viết bậy chửi ba mẹ em….. Mấy cái này sao cô không nói, em tới trường để học tập tri thức, chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-chi-de-yeu-em-lan-nua/1305288/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.