“Văn đại nhân sao hôm nay có nhã hứng mời tôi đi ăn trưa vậy?”
Thái Phong gắp đồ ăn vào chén của Phương Văn cười cười rồi nói tiếp.
“Lại gặp chuyện gì không vui sao? Sắc mặc khó coi như vậy”
Phương Văn từ lúc ngồi vào bàn tới bây giờ cứ đeo một cái mặt như đưa đám. Ngồi lắc lư muỗng đũa chứ không ăn gì. Cũng không biết mở lời như thế nào.
“Hơi đau đầu thôi. Còn nhớ vụ kiện mà tôi nói hôm trước không? Nói chắc cậu không tin. Người bị kiện cậu biết là ai không?”
Thái Phong nghiêng đầu thắc mắc.
“Người nào? Nói như cậu thì chắc là người quen.”
Phương Văn vò đầu một cái từ trong kẻ răng nói răng nói tiếp.
“Người bị kiện là tài xế riêng của ba Hoàng Minh!”
Thái Phong nghe xong lập tức ngưng đũa ngước lên nhìn.
“Cậu chắc chứ?”
Phương Văn nghiêm túc.
“Chắc. Nhưng tạm thời tôi sẽ tìm hiểu cặn kẽ trước. Nói với cậu như vậy, khoan hãy nói với Hoàng Minh. Tôi chắc rằng cậu ấy không hề biết chuyện này.”
- --
Hôm nay Hoàng Minh đến phim trường để chụp bù lại những bộ trang phục vẫn còn dang dỡ hôm trước. Lúc tới thì mọi người vẫn chưa có mặt đầy đủ. Thợ trang điểm vẫn chưa tới nên anh đi một vòng trước. Sực nhớ tới chuyện đèn hắt sáng rớt hôm trước nên anh đi nhanh lại nhân viên hỗ trợ set up. Ngồi xuống bên cạnh vừa phụ một tay một chân giọng điệu tự nhiên hỏi.
“Anh Đức này. Đã kiểm tra mọi thứ ổn chưa? Hôm trước em sợ phát khiếp.”
Người bên cạnh liền thở dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-chan-menh-bach-ho-thien/883669/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.