“Cậu nói tài liệu mật của công ty bị đánh cắp?”
Hoàng Minh ở phía đối diện bất ngờ tới mức suýt chút làm mọi người xung quanh đều nghe thấy. Cũng may ở đây không phải công ty.
“Cậu bé bé cái mồm thôi! Cậu không phản ứng như vậy tôi cũng không dám tin là bố cậu làm chủ tịch ở đó luôn. Bất ngờ tới như vậy!” Thái Phong uống một ngụm bia lớn giọng điệu bất lực.
“Tôi thường không nói chuyện công ty với bố mẹ." Hoàng Minh thành thật.
Mà đúng hơn là anh còn không có thời gian được gặp mặt hay ăn cơm với bố mẹ một cách hoàn chỉnh chứ đừng bàn tới việc công.
Thái Phong phía đối diện tiếp tục thở dài một tiếng. “Lúc chiều họp chủ tịch rất tức giận. Vì tài liệu được tuồn ra bên ngoài bằng IP của công ty. Chính là người của công ty bán đứng sau lưng.”
Hoàng Minh sực nhớ ra. “Người của công ty sao?”
Suy nghĩ thêm một chút anh mới tiếp tục nói. “Tôi có một chút nghi ngờ người này. Cậu điều tra giúp tôi.”
Vừa nói xong anh liền đưa tấm hình lén chụp người ở trong nhà vệ sinh lúc nãy cho Thái Phong.
Thái Phong nhìn thấy liền gật gật đầu. “Được rồi, ngày mai liền tra cho cậu.”
Cả hai cứ như vậy mà luyên thuyên gần một giờ đồng hồ. Đang lúc mơ hồ nhìn ra ngoài thì đột nhiên Hoàng Minh nhìn thấy một bóng dáng khá là quen thuộc đang đi vào phòng trà ở đối diện quán ăn. Anh cố gắng nhìn thêm một chút nữa thì khẳng định mình nhìn đúng. Nhìn Thái Phong phía đối diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-chan-menh-bach-ho-thien/247884/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.