thường xuyên để Lăng Triệt nhịn đói, một đại thiếu gia từ nhỏ ngậm thìa vàng chưa bao giờ chịu thiệt thòi giờ cũng phải mặc đi mặc lại chiếc áo đã bẩn.
Hình hài hắn to lớn nhưng trí tuệ lại chẳng thua kém một đứa trẻ 3 tuổi là mấy, nói chung còn ngốc hơn, kiếp trước suốt 4 tháng cũng không nói gì, đến khi hắn ta tỉnh lại đã cùng Vu Tử Ân li hôn, sau đó không thèm nhìn mặt vứt cậu ra khỏi đây cùng một số tiền
Vu Tử Ân dĩ nhiên không than thêm gì, hắn ta đã cho cậu tiền còn không đòi lại là tốt rồi, sau 4 tháng đó Lăng Triệt có vấn đề về Dạ dày cực nghiêm trọng, Gia gia ông của hắn cho dù có im lặng không nói gì, mọi chuyện suốt 4 tháng Vu Tử Ân làm ông ta điều nắm rõ, nhưng chưa một lần ra mặt, tự hỏi Lăng Triệt có còn phải cháu trai của ông hay không.
Vu Tử Ân nhìn người đàn ông hôn mê trên giường lại thở dài một hơi nói " Mau chóng tỉnh lại, chúng ta ly hôn "
Sao Đó quay lưng xuống bếp
Vu Tử Ân dùng đôi tay vụng về của mình để nấu bát cháo nóng, đến khi quay đầu nhìn về cửa sổ thì Mặt Trời đã lặn xuống, lại quay đầu nhìn đống hỗn loạn mình tạo ra trên bếp
Đem theo bát cháo lên phòng ngủ của mình, nhìn thấy người nào đó đã tỉnh lại, ôm chăn ở một gốc giường. chẳng khác gì đang đề phòng cậu.
Vu Tử Ân cũng không khó hiểu, bản thân kiếp trước không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/song-lai-ben-chong-ngoc/2777488/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.